TÍN HIỆU TỐT LÀNH
Dậy Mà Đi (bạn đọc Dân Làm Báo)- Hết dối trá, đặt điều này đổ bể tới dối trá, đặt điều khác tự bôi tro trát trấu lên bộ mặt đảng kiêm chính quyền nhân dân, toàn đảng toàn quân ta vẫn hăng hái dẫn đường các chiến dịch xuyên tạc, bôi nhọ bất chấp thị phi và luật pháp làm ra. Bê bối Minh đạp, Chí Đức sờ sờ còn nóng hổi đó vậy mà đảng, nhà nước công khai tổ chức họp báo thay đen đổi trắng nhanh chóng xét xử, bỏ tù cô bé học sinh lỡ tay tát công an bóc trần hết tính ưu việt của luật pháp XHCN. Vẫn một thiểu số cậy quyền thế trâng tráo nói láo, mong đợi cả đất nước này tin vào "đấu tố thời @".
Họ vẫn chưa kịp hiểu ra là người dân miền Bắc hiện là những người chán ghét chế độ nhất cũng vì bị lừa gạt, dối trá lâu nhất. Hàng triệu người chết 36 năm trước cho một thiểu số tiếm quyền lộng hành hôm nay ăn trên ngồi trốc, phạm pháp mà ngang nhiên làm luật răn đe, xét xử dân. Hàng triệu triệu người hy sinh đánh Tây, đuổi Mỹ cho ai đó tự do rước Tàu nô dịch, tung hô Tàu bất kể là tướng Tàu đã từng chỉ huy lính Tàu giết chóc lính Việt, dân Việt. Hàng triệu triệu người chống lưng, hy sinh cho một thiểu số hôm nay độc quyền tự tung tự tác đạo diễn bầu cử độc đảng, hất toàn dân và các đoàn thể chính trị khác ra khỏi cuộc tranh đua tài đức công minh vào guồng máy lãnh đạo quốc gia, khai tử dân báo và khác chính kiến...
Trước 11 lần biểu tình chống TQ, đồng thời tố cáo thế lực tay sai bán nước làm nội gián ngay giữa Ba Đình quyết không lùi bước trước bạo quyền dù bị vu khống, bôi nhọ, bạo hành, bắt cóc, giam cầm;
Trước sự xuất hiện của tầng lớp nhân sĩ trí thức ưu tú, những người con yêu của TQ dám thách thức tù đày, hiểm nguy kể cả hy sinh tính mạng hòa chung tiếng nói bảo vệ sự thật, chính nghĩa;
Trước lạm phát phi mã, phân cực giàu nghèo đầy phi lý, bất công;
Trước nhục nhã ê chề khinh bỉ của công luận về tham nhũng, lãng phí bao che có hệ thống;
Trước lòng dân bất mãn, sục sôi vì biệt đãi, dung túng các công ty QD làm dở, phá giỏi cũng như lực lượng công an kiêu binh tác oai tác quái ác ôn bạo hành, bắt nạt, bỏ cóc, bỏ tù dân không bị trị tội mà còn được liên tiếp thăng quan, tiến chức, tăng lương, biệt đãi;
Trước dân quyền, luật pháp bị quan quyền phỉ nhổ, chà đạp không thương tiếc;
Trước lòng dân sục sôi, bất mãn tăng cao vì CQ cố thủ quyền lực đảng trị cam tâm tay sai để TQ điều khiển, nắm đầu mở đường cho ngoại giao khiếp nhược, nhượng bộ đất biển, thả lỏng hải phận, biệt đãi kinh tế mời gọi đồng chí xâm lấn, hoành hành. Các đối sách hớ hênh kinh tế, quốc phòng tự đút đầu vào tròng lệ thuộc, dâng tận miệng kẻ thù cơ hội ngàn vàng tha hồ cài cắm gián điệp, nội gián áp đảo toàn diện kinh tế đặt rủi ro QP vào thế hiểm nguy chưa từng có. Chưa có sự tự nguyện nộp mạng nào ngu xuẩn hơn sau khi dã tâm của TQ đã lộ rõ ở lưỡi bò BĐ, ngay trong hải phận VN vậy mà người TQ được phép xâm thực VN hợp pháp, bất hợp pháp qua nhiều ngã du lịch, làm việc;
Trước tiếng nói chung, sự đồng cảm, đồng thuận ngày càng tăng cao trong giới lão thành cách mạng, những người từng là CS, đương là CS đứng về phía công luận lương tâm, đặc biệt là sự dấn thân hy sinh của nhân sĩ trí thức ưu tú;
Trước sự bùng nổ của các mạng dân báo chống lại báo đảng độc quyền thống soái, chỉ huy truyền thông, báo chí và tình trạng ngày càng trở nên khó bưng bít, che dấu những con mắt trong, ngoài cùng viễn cảnh tức nước vỡ bờ khiến dân bạo loạn lật đổ, trả thù;
Trước sự thi nhau sụp đổ của các chế độ độc tài cuối cùng cũng như các biện pháp chế tài ngày càng quyết liệt, hữu hiệu của QT buộc các chế độ bạo chúa dùng quân đội, cảnh sát của dân gây tội ác với dân tìm cách chạy trốn công lý...
Nên từ chỗ không ngớt lấy công quỹ thuê mướn, khen thưởng, biệt đãi công an kích thích sự trung thành tối đa của lực lượng này, từ chỗ lớn tiếng áp chủ trương khai thác Bauxite Tây Nguyên bỏ qua Quốc Hội, đường sắt cao tốc, nay Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng bắt đầu hạ giọng mở màn cho chiến thuật mới. Các chính sách ve vãn bất thường đã xuất hiện. Lần đầu tiên chuyên gia tự do bên ngoài hệ thống được đón mời giúp ý kiến. Không chỉ hứa hẹn lắng nghe, Thủ tướng còn bày tỏ quyết tâm cải tổ cả kinh tế lẫn cơ cấu hệ thống chính trị (quyết tâm này tuy mới mà cũ!), đặc biệt là bắt đầu chịu đối thoại với nhân sĩ trí thức về quyền biểu tình.
Dù những gì ông TT mới vừa hứa hẹn hãy còn nguyên giá trị của những hứa hẹn vốn hay làm thất vọng xưa nay thì sự nhượng bộ ban đầu nói trên là kết quả thắng lợi bước đầu còn khiêm tốn của phong trào đấu tranh chung vì công bằng, dân chủ xã hội. Là thành quả tranh đấu của nhiều cá nhân khác nhau nhưng cùng mục tiêu đòi danh dự, toàn vẹn lãnh thổ, dân chủ hóa đất nước. Đặc biệt phải kể là lòng can trường, tiếng nói quả quyết của 11 lần biểu tình của những đứa con Hà Nội đi đầu được hậu thuẫn mạnh mẽ của công luận từ các nguồn DÂN BÁO khác nhau chỉ ra sự bịp bợm, dối trá của hệ thống tuyên truyền áp đảo, hợp pháp của ĐCS nhưng ngang nhiên vi phạm, chà đạp quyền tự do báo chí, chính kiến của người dân.
Khi người dân không thể đứng khum, không muốn sợ hãi làm con người mụ mị, yếu hèn bị xỏ mũi, chăn dắt như bầy cừu. Khi người tốt không chấp nhận khoanh tay đứng nhìn cái ác lên ngôi thì đó là lúc kẻ gian sẽ phải ra khỏi chỗ ẩn núp. Quyền làm chủ đất nước nhất định sẽ được trả về cho các khổ chủ NHÂN DÂN một ngày không xa.
29/08/2011
Hãy Tỉnh Lại Đi - Hỡi Tác Giả “Hãy Tỉnh Lại”
Đọc bài Hãy Tỉnh Lại, của ông Nguyễn Việt đăng trên báo An Ninh Thủ Đô và được một vài báo mạng như Dân Làm Báo, Dân Luận đăng lại tôi có lời khen cho sự can đảm của ông, vì ông đã dám trải ra những suy nghĩ sai lạc của mình trên báo mạng để mọi người năm châu cùng phê phán - một hành động rất can đảm mà ít người làm được. Tôi không biết ông Nguyễn Việt là ai, bao nhiêu tuổi nhưng với cách hành văn chứng tỏ ông là người may mắn - được cắp sách đến trường. Kế tiếp đọc những trả lời gượng ép luống cuống cho 4 câu hỏi của chính ông đưa ra, ông đã không che dấu được những dằn vặt trong lòng. Bồi bút hay không bồi bút, đó là một quyết định rất quan trọng của người cầm viết, và ông đắn đo…Rồi ông đặt bút viết.
Ông Nguyễn Việt viết, viết như một người mê muội. Ông viết bằng hai mắt nhắm chặt, bằng hai chân quì xuống phủ phục, chối bỏ những gì đang xảy ra chung quanh, cho dân tộc, cho đồng bào mình. Nhưng cho dù ông cố ý lấp liếm che đậy cách mấy, thực tế vẫn chua xót hiện ra rõ mồn một trong bài viết của ông, như một tố cáo hùng hồn cho thái độ văn nô bồi bút mà ông đã tự khoác mặc lên người.
Ngay vào đề Hãy Tỉnh Lại, tác giả Nguyễn Việt đã nêu ra nguyên nhân đưa đến những cuộc tụ tập vào mỗi Chủ nhật, từ tháng 6 đến nay, rất rõ ràng. Đó là vì “Trung Quốc âm mưu xâm lược các vùng biển Việt Nam”. Tác giả hiểu và rầt hiểu về nguyên nhân của các cuộc biểu tình này. Giấc mộng xâm lăng Việt Nam của Trung quốc không phải chỉ mới bắt đầu mấy tháng nay mà là giấc mộng ôm ấp từ ngàn xưa. Lẽ ra người Việt nam chúng ta đã phải biểu tình ngăn chặn âm mưu này từ những năm 1958, thì chúng ta đã không mất Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc, và những tấc đất do những trụ mốc cắm lại vào năm 2007. Nếu lãnh đạo Việt Nam là những con người yêu nước thì làm gì có đường lưỡi bò vẽ lại, làm gì có cảnh hàng ngàn dân Trung Quốc qua sinh sống đang làm việc trong các nhà máy điện công xưởng nằm dọc theo Lạng Sơn, Thái Nguyên, Quảng Nam, Quảng Ngãi rồi xuống đến tận Trà Vinh. Khắp đất nước đâu đâu cũng có bóng dáng giặc Tàu, chúng đang hành hung, bắt giữ và cướp giựt phương tiện sinh sống của các ngư dân Việt nam trên biển Việt nam. Ông Nguyễn Việt nhìn thấy rất rõ âm mưu xâm lăng này nhưng ông hèn nhát không dám lên tiếng bảo vệ cho lãnh thổ đang mất dần mà còn tiếp tay cho bạo quyền trong nhiệm vụ đánh đá những người yêu nước.
Hiểm họa mất nước hiển hiện trước mắt, lãnh đạo lại bất xứng, không giữ dược bờ cõi nước nhà, thì người dân phải tự giác đứng lên giương cao ý chí quyết bảo vệ tổ quốc, xuống đường biểu tình, trực tiếp thẳng thắn chống giặc xâm lăng. Vì còn tin tưởng vào thiện chí của lãnh đạo, nên dân chúng vẫn còn kiên trì chờ đợi, và hiện nay những người yêu nước chỉ phản đối cái lưỡi bò phi lý của kẻ xâm lăng. Nếu nhà cầm quyền tiếp tục quay lưng, ra lệnh trấn áp dã man những người biểu tình, bắt bớ giam cầm người dân trái phép thì chuyện tạo “thí điểm mô hình biểu tình chống Nhà nước” tất phải xảy ra trong một ngày không xa. Đó là một tiến trình đương nhiên phải đến trong giai đọan chuyển mình để đạt đến độc lập tự do dân chủ cho đất nước. Tức nước vỡ bờ - sự đàn áp của các cơ quan an ninh trật tự, cùng với ý thức tự giác phải cứu lấy đất nước của thanh niên sinh viên, thì chắc chắn với tinh thần quật khởi, chuyện chống nhà nước là chuyện phải làm, khi lãnh đạo tiếp tục bán nước làm tay sai cho giặc. Thế nên, ông Nguyễn Việt không cần dùng chữ “mượn chiêu bài” gượng gạo gán ghép cho ai cả, vì chuyện ấy ắt phải xảy ra.
Đọc Hãy Tỉnh Lại, tôi thấy có một đọan rất lý thú: ông Nguyễn Việt, đang co chân đạp vào mặt phe cánh Nguyễn Tấn Dũng khi tiết lộ: “Tuy nhiên, sự việc các lực lượng bảo vệ trật tự xã hội ra tay cương quyết chống gây rối trật tự sáng Chủ nhật ngày 21/8/2011 đã làm rơi chiêu bài yêu nước của những blog, những kẻ tổ chức, kích động phá rối trật tự.” Rõ ràng nhé, các nhà lãnh đạo, các kẻ đang hít thở bằng bạo lực, sống bạo lực, và quyết dùng bạo lực đàn áp những người quật khởi. Không còn chối cãi, thế lực đỏ Việt nam, tay sai thế lực đỏ quan thầy Tàu Cộng cương quyết phản bội đồng bào, cương quyết tiếp tay bán đứng dân tộc nên bằng mọi giá phải dập tắt những tiếng nói yêu nước. Nếu tôi là An Ninh Thủ Đô, là một trong “tứ trụ”, hoặc tự biến thành Trần Bình Minh thì tôi đã đá đuổi cổ Nguyễn Việt rồi. Bồi bút sơ hở, thay vì lấp liếm che đậy sự tàn bạo của lãnh đạo, văn nô Nguyễn Việt lại bày lộ ra những điểm “nhạy cảm” của quan thầy phản quốc.
Hình ảnh các lực lượng an ninh công an cùng các thanh niên tay đeo băng đỏ hùng hổ trấn áp bắt bớ xô đẩy các người biểu tình, đã xác định rõ lập trường bán nước, phản bội của tập đòan Ba Đình khi chúng “cương quyết chống gây rối trật tự sáng chủ nhật ngày 21/8/2011”. Sự đàn áp dã man của những lực lượng an ninh trật tự này và những âm mưu bắt bớ người vô tội đã đánh động đến cả lương tâm thế giới. Báo chí nước ngòai đã phải lên tiếng can thiệp kêu gọi nhà cầm quyền Việt nam thả những người bị bắt vì biểu tình yêu nước. Ông Nguyễn Việt thay vì “đã làm rơi chiêu bài yêu nước của những blog, những kẻ tổ chức, kích động phá rối trật tự” ông lại vô tình vạch mặt làm rơi chiêu bài yêu nước của tập đòan lãnh đạo Cộng sản Việt nam và những tên tay sai bán nước.
Đồng thời, ông Nguyễn Việt cũng hé mở: “Những thông báo kêu gọi tụ tập, chỉ rõ địa điểm, ngày giờ và cả lộ trình tuần hành trên các trang mạng (ví dụ blog của NXD, blog Ba Sàm, Mẹ Nấm...) thực sự đóng vai trò tổ chức, kich động tụ tập”. Đồng bào mấy chục năm qua sống trong áp bức nghèo khó, đã mất hết niềm tin về một tương lai sáng sủa cho chính họ. Nếu đọc đuợc nguồn tin này thì quả thật đây là một tin lành, một phép lạ - mà triệu người Việt nam đang âm thầm mong đợi. Đọan tin trên chắc chắn sẽ cấy vào lòng người dân mộc mạc những hy vọng, những tia sáng, vì quả thật đâu đó trên đất nước Việt nam vẫn còn có những người đang đấu tranh cho phúc lợi quê hương, một lòng cương quyết bảo vệ tổ quốc. Đó là những con người bằng xương bằng thịt, chứ không phải là những hư cấu tuyên truyền tưởng tượng. Giá ông Nguyễn Việt liệt kê tên của tất cả những người “phản động” yêu nước lên trang báo của ông để phổ biến đến hang cùng ngõ hẽm, đến những vùng biển cả bị chiếm đọat hoặc những vùng Tây nguyên xa xôi thì hay biết bao, kích động tinh thần quần chúng đến dường nào. Sống trong một đất nước bị bưng bít thông tin, là đối tượng cho những bắt bớ, đàn áp vu cáo mà những người này (ví dụ blog của NXD, blog Ba Sàm, Mẹ Nấm...) thực sự đóng vai trò tổ chức, kich động tụ tập” đã hiên ngang đứng thẳng trước bạo lực tìm đủ mọi cách để khơi dậy ý thức dân tộc, dùng mọi sáng kiến để hướng dẫn các cuộc biểu dương lòng yêu nước của đồng bào. Chắc chắn các trang blog này ngày càng được nhiều người truy cập vì những nơi này đã chuyên chở được tâm tình của đồng bào, ước vọng của dân tộc và nhất là nêu cao tinh thần quật khởi quyết hy sinh cho tự do dân tộc. Thật đáng khen ngợi, thật đáng khâm phục.
Cuối cùng để kết luận, ông Nguyễn Việt lại phân bua, “Trừ một dúm các quý vị, tất cả người Việt Nam chúng tôi đều yêu đất nước này, và ủng hộ Nhà nước mà chúng tôi đã đổ máu, đổ mồ hôi và bằng lá phiếu của chúng tôi xây dựng nên”. Đọan văn này tạo cho tôi nhiều nghi vấn. Ông yêu đất nước nào ? hãy nói rõ, đừng nhấp nhá hai bên. Vế đầu của câu viết, tôi hiểu nhưng vế sau có gì nghèn nghẹn. Yêu đất nước nào ? Đất nước Việt nam “mà chúng tôi đã đổ máu” đang mất dần vào tay Trung Cộng vì lòng phản trắc của lãnh đạo Việt Nam. Ông văn nô, đứng về phía kẻ mạnh viết bài báo phủ nhận lòng yêu nước nồng nàn của những người biểu tình chống giặc xâm lăng. Ông không thấy bức xúc khi Trung Cộng thâm hiểm chủ động biến văn hóa Việt Nam thành văn hóa Tàu, xóa bỏ độc lâp đất nước Việt Nam thành chư hầu của mẫu quốc xâm lăng, kiểm sóat hòan tòan huyết mạch đường sống dân tộc qua các nhà máy điện, qua các dự án bauxite. Vì vậy đất nước Việt nam không phải là đất nước của ông. Chỉ có những kẻ phản quốc mới có thể quay lưng trước những tiếng kêu giục giã cứu lấy quê hương, chỉ có những kẻ vong nô mới có thể tiếp tay cào cấu tạo thêm những vết thương cho dân tộc.
Nguyễn Việt ơi,
xin ông “đừng nằm mơ”, và cũng “Đừng hy vọng biến đất nước này thành sân khấu để (tập đòan bán nước tiếp tục) diễn những kịch bản cách mạng (rẻ tiền tuyên truyền theo kiểu) đường phố cũ mèm”.
“Hãy tỉnh lại đi các quý vị”, cuối cùng Nguyễn Việt kêu gọi.
Đúng thế, tất cả chúng ta hãy tỉnh lại để thấy rõ hiểm họa mất nước đang hiển hiện, hãy tỉnh lại để thấy âm mưu bán đứng đất nước của lãnh đạo Cộng sản Việt nam, hãy tỉnh lại để vạch mặt những tên tiếp tay cho giặc xâm lược bằng mọi giá. Lúc này không còn là lúc chúng ta tiếp tục để những thằng mù bịt mắt dẫn dắt, mà chúng ta phải mở mắt ra để bảo vệ tổ quốc.
HÃY TỈNH LẠI ĐI - hỡi tác giả “Hãy Tỉnh Lại”
Rất mong ông Nguyễn Việt tỉnh thức để tiếp tục kêu gọi mọi người tỉnh thức trước đại họa mất nước.
28/8/2011
MỘT SỐ HÌNH ẢNH CÔNG AN VIỆT CỘNG PHỤC KÍCH CHỐNG BIỂU TÌNH NGÀY 28 THÁNG 8
Cậu áo xanh đeo túi này lúc 8h chụp, quay hình mình thấy biểu hiện áo NO-U lập tức phi lên xe chạy về sở chỉ huy. Sau đó 10 phút họ điều nhân viên làm nhiệm vụ ra chỗ Đài phun nước thêm nhiều người. Chắc họ sợ sẽ tổ chức BT ở đài phun nước.
Cái xe Đài TH Hà Nội liên tục di chuyển, chắc định quay hình làm phóng sự đánh phá, bôi nhọ người yêu nước.
Họ đang lắp đặt máy quay, chắc xác định sau vài vòng lượn thì khu vực Tượng Đài Cụ Lý [Thái Tổ] là đông người đứng nhất.
Công an đứng đông hết cả hai bên đường chỗ tượng đài Lý Thái Tổ.
Chinh Pham Cậu này cứ chĩa máy quay vào mình bởi phân biệt đối xử với chiếc áo NO-U. Và chính cậu này cũng vào nhà hàng Thủy Tạ để quay các anh chị em ngồi bên trong.
Nguyễn Lân Thắng Quen mặt quá ;)))
Nguyễn Lân Thắng Quen mặt quá ;)))
Các phóng viên quốc tế vẫn kiên nhẫn đứng chờ ở trước Tượng Đài. Mặc dù công an cứ xua đuổi họ và dùng từ ngữ rất khó nghe
Ông công an này bắt đầu ra xua đuổi phóng viên quốc tế, và chính ông ta đòi hỏi giấy tờ của mình và cũng chính ông ta gọi xe bắt mình để dọa.
Người quay phim khi nãy cũng bám sát vào trong nhà hàng theo dõi động tịnh của những người biểu tình
No comments:
Post a Comment