Thursday, December 13, 2012

Thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh không biết Tổ Quốc lâm nguy?


Phạm Trần - Như nước đến mùa lại lên, Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh một lần nữa chứng minh là đội ngũ tay sai đắc lực của đảng Cộng sản Việt Nam nhưng vô tích sự đối với dân khi tổ quốc lâm nguy.

Điều này được phản ảnh trong các diễn văn của Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng và của Lãnh đạo tổ chức có trên 7 triệu đoàn viên tại lễ khai mạc Đại hội lần thứ X tại Hà Nội ngày 12/12/2012. Một Ban Chấp hành mới của Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh sẽ được bầu cho nhiệm kỳ 5 năm 2012-2017.

Nhưng trong bài phát biểu của ông Nguyễn Phú Trọng; diễn văn khai mạc của Bí thư thường trực Trung ương đoàn Phan Văn Mãi và Báo cáo chính trị của ông Nguyễn Đắc Vinh, Ủy viên dự khuyết Ban chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư thứ nhất Ban chấp hành Trung ương Đoàn khóa IX không ai nói đến, dù chỉ 1 chữ, tình hình Trung Cộng gia tăng áp lực lấn chiếm biển đảo của Việt Nam ở Biển Đông.

Tuy việc làm này không lạ, nhưng Đại hội của những người sẽ thay thế lớp cha anh để bảo vệ quyền lãnh đạo độc tôn cho đảng đã phản ảnh rõ hơn cái tâm địa chịu nhục cúi đầu không dám làm mất lòng người láng giềng phương Bắc của lớp Lãnh đạo CSVN tương lai, dù biết anh hàng xóm xấu bụng và quỷ quyệt chưa bao giờ giữ phương châm 16 chữ “láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai” và tinh thần 4 tốt “láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt”.

Ngược lại, hết người này đến người khác từ ông Trọng trở xuống đều khẳng định tiếp tục kiện trì Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh để “bảo vệ Tổ quốc Việt Nam Xã hội Chủ nghĩa”!

Điều này cho thấy tư duy chính trị chai mòn, lạc hậu tiếp tục kiềm chế Việt Nam trong vòng đai ý thức hệ với Trung Cộng vẫn được lớp trước truyền lại cho lớp sau, bất kể người dân có muốn hay không!

Trung Cộng bây giờ, dưới thời tân Tổng Bí thư đảng Cộng sản Tập Cận Bình, không còn “tuyệt đối trung thành với Chủ nghĩa Mác-Lênin” như Việt Nam nữa mà họ đã bước vào giai đoạn mới với “Chủ nghĩa xã hội đặc sắc Trung Quốc”.

Theo cách lý giải tại Đại hội đảng Cộng Sản Trung Quốc (CSTQ) 18, kết thúc ngày 14/11/2012 thì Chủ nghĩa đặc sắc đặt trọng tâm vào “Tư tưởng Mao Trạch Đông, Lý luận Đặng Tiểu Bình và tư tưởng "Ba đại diện" của nguyên Tổng Bí thư đảng Giang Trạch Dân”.

Chính sách “ba đại diện” dựa vào: Lực lượng sản xuất tiên tiến nhất với kỹ thuật hiện đại; Văn hóa dân tộc tiên tiến; và Phục vụ cho quyền lợi của đại chúng, thay vì chỉ tập trung vào hai thành phần nông dân và công nhân lao động như thời kỳ tiền Đặng Tiểu Bình.

Vậy tại sao Lãnh đạo Việt Nam từ khi có chủ trương Đổi Mới năm 1986 thời Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh, khóa đảng VI, đến ông Nguyễn Phú Trọng, khóa đảng XI năm 2011, không ai dám dứt bỏ ràng buộc chính trị với Trung Cộng để canh tân đất nước theo nhu cầu riêng của Việt Nam?

Đã có nghi ngờ về một “thỏa hiệp ngầm hai nước phải cùng nhau duy trì Chủ nghĩa Cộng sản”và “đồng ý giải quyết vấn đề biên giới, lãnh thổ, khai thác Bauxite trên Tây Nguyên và hải đảo” giữa ông Nguyễn Văn Linh và Giang Trạch Dân tại Hội nghị Thành Đô (Tứ Xuyên, Trung Cộng) năm 1990 khi hai nước thảo luận bình thường hóa quan hệ ngoại giao sau cuộc chiến biên giới năm 1979 cho nên các Lãnh đạo Việt Nam sau ông Linh buộc phải giữ lời hứa để được Trung Cộng viện trợ kinh tế và bảo vệ!

Nhưng người Trung Quốc đã trở mặt qua việc cưỡng ép chiếm thêm đất và biển của Việt Nam qua“Hiệp ước biên giới trên đất liền”, được hai bên ký ngày 30 tháng 12 năm 1999 và “Hiệp định về phân định lãnh hải, vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của hai nước trong vịnh Bắc Bộ” và “Hiệp định hợp tác nghề cá ở Vịnh Bắc Bộ” ký ngày 25 tháng 12 năm 2000.

NGUYỄN PHÚ TRỌNG

Chẳng nhẽ ông Trọng và thế hệ sẽ thay ông lãnh đạo đảng và nhà nước sau này không biết những mất mát tủi nhục này hay sao mà ông vẫn hù họa trong Diễn văn rằng: “Các thế lực thù địch gia tăng các hoạt động chống phá Đảng và Nhà nước ta bằng nhiều hình thức tinh vi, xảo quyệt nhằm làm cho nội bộ ta "tự diễn biến", "tự chuyển hóa" và lôi kéo một bộ phận thanh niên xa rời chủ nghĩa yêu nước, xem nhẹ truyền thống cách mạng, ít quan tâm sinh hoạt chính trị, sa vào lối sống thực dụng, ích kỷ cá nhân.”

Nhưng điều được gọi là “chủ nghĩa yêu nước” là yêu đảng và yêu chủ nghĩa Cộng sản “made in China” phải không? Hay ông muốn bảo ai chống đường lối chính trị sai lầm của đảng đều thuộc dạng “các thế lực thù địch” hết trọi?

Chẳng thế mà ông đã nói tiếp: “Các tổ chức đoàn cần chủ động nắm bắt và dự báo tình hình tư tưởng thanh niên. Đổi mới nội dung và phương thức giáo dục chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, đường lối, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước; tăng cường giáo dục lý tưởng cách mạng, truyền thống văn hóa, lịch sử của Đảng và dân tộc cho thanh niên. Coi trọng giáo dục đoàn viên, thanh niên qua hoạt động thực tiễn và các phong trào thi đua yêu nước. Đẩy mạnh hơn nữa việc học tập và làm theo lời Bác; xây dựng và thực hiện tốt chuẩn mực đạo đức, định hướng giá trị nhân cách, làm cho thanh niên hiểu, có khả năng tự đề kháng và tích cực đấu tranh với âm mưu "diễn biến hòa bình" của các thế lực thù địch.”

Quá hay! Nhưng ông Trọng dư biết và đã nhìn nhận đang có “một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên” dưới quyền ông đã mất phẩm chất, suy thoái tư tưởng, dẫm đạp lên nhau để tranh chức tranh quyền và tham nhũng thối nát trên lưng người dân từ bao nhiêu năm rồi?

Bằng chứng như trong Nghị quyết Hội nghị lần thứ 4 ngày 31/12/2011 về  “Một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng hiện nay”, phổ biến ngày 16/1 (2012), đã chứng minh điều đó. 

Nghị quyết viết: “Bên cạnh kết quả đạt được, công tác xây dựng Đảng vẫn còn không ít hạn chế, yếu kém, thậm chí có những yếu kém khuyết điểm kéo dài qua nhiều nhiệm kỳ chậm được khắc phục, làm giảm sút lòng tin của nhân dân đối với Đảng; nếu không được sửa chữa sẽ là thách thức đối với vai trò lãnh đạo của Đảng và sự tồn vong của chế độ.”

Văn kiện quan trọng này còn nói: “Một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, trong đó có những đảng viên giữ vị trí lãnh đạo, quản lý, kể cả một số cán bộ cao cấp, suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống với những biểu hiện khác nhau về sự phai nhạt lý tưởng, sa vào chủ nghĩa cá nhân ích kỷ, cơ hội, thực dụng, chạy theo danh lợi, tiền tài, kèn cựa địa vị, cục bộ, tham nhũng, lãng phí, tùy tiện, vô nguyên tắc...”

Lãnh đạo đương thời là thế đấy mà tại sao ông Trọng còn khuyên Thanh niên: “Bản thân mỗi đoàn viên, thanh niên cần phải ra sức học tập, tu dưỡng, rèn luyện, phấn đấu vươn lên để đảm đương trọng trách công việc trong thời kỳ mới… Các cấp bộ đoàn cần coi trọng nhiệm vụ chăm lo xây dựng Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh thực sự vững mạnh về cả chính trị, tư tưởng và tổ chức, xứng đáng là người bạn đồng hành của thanh niên và đội dự bị tin cậy của Đảng. Mở rộng mặt trận đoàn kết, tập hợp thanh niên cả trong nước và ngoài nước bằng nhiều hình thức đa dạng, phong phú; khắc phục những biểu hiện hình thức, hành chính hóa trong công tác Đoàn. Chú trọng nâng cao chất lượng đoàn viên, chất lượng cán bộ Đoàn, nhất là chất lượng chính trị, tư tưởng và tính tiên phong, gương mẫu.”

Ông Trọng không nên lạc quan lôi kéo được “thanh niên ở ngoài nước” về với đảng vì họ biết rất rõ đảng chẳng coi họ ra gì sau khi đã “vắt hết nước”, nếu họ dại dột nghe theo lời mời ngon ngọt về giúp nước!

Bằng chứng đã có những “trí thức Việt kiều” về thử rồi phải chạy mau vẫn còn đầy dẫy ra đấy. Cứ hỏi ông Thứ trưởng Ngoại giao Nguyễn Thanh Sơn, Chủ nhiệm Ủy ban Nhà nước về người Việt Nam ở nước ngoài thì rõ. 

Nhưng ông Trọng vẫn “đổ nước đường” vào miệng Thanh niên khi ông bảo họ rằng: “Đảng ta đã nhiều lần khẳng định: Thanh niên là một bộ phận nòng cốt của xã hội, rường cột của dân tộc, là lực lượng xung kích của cách mạng và là chủ nhân tương lai của đất nước; Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh là đội dự bị tin cậy của Đảng; công tác thanh niên là công tác mang tính chiến lược có ý nghĩa sống còn của dân tộc.”

Tất nhiên phải đúng vì trong số trên 7 triệu đoàn viên, đã có khống ít người đã được đảng sử dụng tiếp tay với Công an, Cảnh sát đi tấn công các Thanh niên tham gia các cuộc biểu tình chống Trung Cộng tại Sài Gòn và Hà Nội từ 2011 đến lần mới nhất ngày 9/12 (2012) vừa qua.

Hình ảnh “đội quân áo xanh” quàng tay nhau bao vây người dân oan biểu tình đòi công bằng, chống bất công, chống cưỡng chế đất đai hay bên ngoài Tòa án khi có xét xử các nhóm Nhà báo tự do, tranh đấu dân chủ, hay mới nhất ngày 30 tháng 10/2012 trong vụ xử hai Nhạc sỹ Việt Khang và Trần Vũ Anh Bình là bằng chứng Đoàn TNCS Hồ Chí Minh là “lực lượng xung kích” đã hết lòng bảo vệ đảng để được hưởng lợi về sau!



PHAN VĂN MÃI

Đó cũng là lý do giải thích tại sao trong Diễn văn khai mạc, Bí thư thường trực Trung ương Đoàn Phan Văn Mãi đã bảo: “Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ X Đoàn TNCS Hồ Chí Minh là Đại hội của hành động, Đại hội của Khát vọng tuổi trẻ dựng xây đất nước. Với khẩu hiệu hành động Tuổi trẻ Việt Nam xây hoài bão lớn, rèn đức, luyện tài, đoàn kết, sáng tạo, xung kích xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, những quyết định của Đại hội thể hiện ý chí và khát vọng cao đẹp của tuổi trẻ Việt Nam được đem tài năng, sức trẻ xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa giàu mạnh, văn minh...”

Nhưng điều được gọi là “khát vọng” cũng chỉ là thứ “đặc quyền, đặc lợi” dành riêng cho lớp Thanh niên con ông cháu cha, dòng dõi đảng chứ không là của mọi Thanh niên, bất kể thành phần xã hội hay giai cấp giàu nghèo. 

Cho nên ông Mãi đã phải hứa cho thật nhiều để được Lãnh đạo đảng chú ý như ông nói tiếp:“Phải làm sao đổi mới công tác giáo dục chính trị tư tưởng của Đoàn hơn nữa để Đoàn thật sự là trường học xã hội chủ nghĩa của thanh niên, để nguy cơ “một bộ phận thanh niên phai nhạt lý tưởng cách mạng, chạy theo lối sống thực dụng, vọng ngoại, chủ nghĩa cá nhân” mà Đảng ta đã cảnh báo được ngăn chặn, đẩy lùi.

Phải làm sao để các phong trào hành động cách mạng của thanh niên thiết thực, hiệu quả và lan tỏa hơn nữa, đóng góp được nhiều hơn nữa vào công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN, vào sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa nước nhà và hội nhập quốc tế.”

NGUYỄN ĐẮC VINH

Về phần mình, ông Nguyễn Đắc Vinh, Ủy viên dự khuyết BCH Trung ương Đảng, Bí thư thứ nhất BCH Trung ương Đoàn khóa IX đã đọc Báo cáo chính trị trước Đại hội.

Trong vô số thành tích, ông Vinh có đề cập đến các chiến dịch “Hành trình vì biển đảo quê hương”, “Đồng hành cùng ngư dân trẻ ra khơi”, “Góp đá xây Trường Sa”, hay “Cuộc vận động “Nghĩa tình biên giới, hải đảo” có bước phát triển mới, góp phần nâng cao nhận thức của đoàn viên, thanh niên về lãnh thổ và chủ quyền của Tổ quốc.”

Đây rõ ràng là là một cách nói khác để phô trương về giáo dục “bằng nước bọt” về chủ quyền Quốc gia cho Thanh niên, nhưng bằng chứng hàng trăm, nếu không là hàng ngàn ngư phủ Thanh niên nghèo khó khác đã và đang là nạn nhân trực tiếp của lính Trung Cộng, ngụy trang “cảnh sát biển” đi trên các tầu Hải giám ở quanh vùng đánh cá truyền thống Hoàng Sa và Trường Sa mà có Thanh niên nào của đoàn, ngay cả lực lượng Cảnh sát biển hay Hải quân Việt Nam bảo vệ, cứu nguy khi gặp nạn?

Hàng trăm ngư phủ Việt Nam đã bị cướp, bị bắn chết, bị đâm thủng thuyền trong đêm tối và bắt phải chuộc tiền cứu mạng và phải ký giấy nhìn nhận xâm phạm lãnh thổ Trung Cộng!

Và giờ đây, ngay trong tháng 12/2012, hàng ngàn tầu đánh cá của Trung Cộng có Hải quân bảo vệ đã xâm nhập sâu vào tận vùng biển Đà Năng, Phú Yên, Côn Sơn và trong vùng Vịnh Bắc Bộ của Việt Nam để đánh bắt tự do mà nếu có gặp, Cảnh sát biển Việt Nam chỉ dám “cảnh cáo” rồi xua họ đi chỗ khác!

Theo nhiều ngư dân Việt Nam, các tầu Trung Cộng chỉ chạy quanh rồi quay trở lại tiếp tục đánh bắt thâu đêm suốt sáng, đèn pha sáng trưng như dạ hội trên biển, để thu vét hàng ngàn tấn hải sản của Việt Nam mà nhà nước Việt Nam vẫn chỉ biết giương mắt ra nhìn!

Ông Vinh còn khoe: “Trong 5 năm qua, toàn Đoàn đã giới thiệu cho Đảng xem xét kết nạp hơn 522 nghìn đảng viên, tỷ lệ đảng viên mới được kết nạp từ đoàn viên ưu tú ngày càng cao so với tổng số đảng viên được kết nạp hàng năm, riêng năm 2011 đạt 67,5%.”

Hãnh diện thay cho những “người con” của cha anh đã có chân có rễ trong đảng vì họ biết chắc rằng, tương lai đảng và quyền lợi sẽ nằm trong tay họ!

Thế rồi, bằng một giọng quả quyết, ông Vinh nói trước mặt Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và hàng trăm viên chức khác rằng: “Với khát vọng tuổi trẻ dựng xây đất nước, Đại hội đại biểu toàn quốc Đoàn TNCS Hồ Chí Minh lần thứ X kêu gọi toàn thể thanh thiếu nhi Việt Nam hãy giương cao ngọn cờ vinh quang của Đoàn TNCS Hồ Chí Minh, tiếp bước truyền thống cha anh, nắm chắc thời cơ, vận hội mới, quyết tâm khắc phục mọi khó khăn, thách thức, gánh vác trọng trách, phấn đấu cùng toàn Đảng, toàn dân, toàn quân thực hiện thành công sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa, vì mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh, vững bước đi lên chủ nghĩa xã hội.
Vì Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa, vì lý tưởng Cộng sản chủ nghĩa, thanh niên anh dũng tiến lên!”

Tiếc thay, hai chữ “tiến lên” đã bị dùng sai chỗ và lịch sử sẽ đánh giá ông Vinh và đoàn TNCS Hồ Chí Minh sau này.

Đáng lẽ ra ông Vinh và đoàn viên của ông phải có mặt với đồng bào trong các cuộc biểu tình chống tham vọng xâm chiếm biển đảo Việt Nam của Trung Cộng đã diễn ra tại Sài Gòn và Hà Nội mới đúng.

Đàng này ông chỉ hô “anh dũng tiến lên” bằng nước bọt để bảo vệ đảng, bảo vệ cho quyền lợi vật chất và địa vị của nhau trong đảng cầm quyền thì vinh dự gì trước con mắt cú vọ đang đằng đằng sát khí của lính Trung Quốc nhìn từ bên kia biên giới và ngoài Biển Đông vào Việt Nam?

Chẳng nhẽ ông Nguyễn Đắc Vinh không biết đất nước ông đang nằm trong tầm tay của người Trung Quốc?

(12/012)

Phạm Trần

No comments:

Post a Comment