
Đặng Huy Văn - Ngày 4/11/2013, ông Nguyễn Thanh Chấn, quê tại làng Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang, người lĩnh án tù chung thân sau khi thi hành án 10 năm, đã được tòa án nhân dân tối cao (TANDTC) cho ra tù và chở về tận nhà. Năm 2003, ông Chấn đã bị công an tỉnh Bắc Giang, bằng mọi hình thức tra tấn, nhục hình, bức cung, ép cung để lấy thành tích “phá án nhanh”, quy bằng được cho ông tội “giết bà Hoan một người cùng làng để cướp của, giết người và hãm hiếp”. Đầu năm 2004, ông Chấn đã bị TANDTC tại Hà Nội xử phúc thẩm y án sơ thẩm của tòa án nhân dân tỉnh Bắc Giang là tử hình, nhưng có bố là liệt sĩ nên giảm xuống chung thân, mặc dù tại hai phiên xử sơ thẩm và phúc thẩm, ông Chấn đều không nhận tội. Suốt 10 năm trong tù, ông Chấn và gia đình đã nhiều lần làm đơn kêu oan đến rất nhiều cơ quan địa phương và trung ương nhưng đều không được giải quyết. Mười năm oan khuất đó đã làm cho các con của ông Chấn phải bỏ học dở dang vì búa rìu dư luận, công việc làm ăn kinh tế của gia đình vắng ông đã hoàn toàn bị đình trệ. Vợ ông , bà Nguyễn Thị Chiến vừa lam lũ nuôi con, vừa làm đơn đi nhiều nơi kêu oan cho chồng đến kiệt sức. Nhưng suốt 10 năm ròng, mọi cánh cửa công lý của một nước “vạn lần dân chủ hơn tư bản” từ trung ương đến địa phương đều đã bị đóng sập trước mặt bà Chiến!