Nguyễn Thu Trâm
“Chiều 15/10, Hội nghị
lần thứ 6 Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XI đã hoàn thành toàn bộ nội dung
chương trình đề ra, sau 15 ngày làm việc khẩn trương, nghiêm túc.” Để lại một nỗi
thất vọng đên tột cùng cho cả 90 triệu người dân Việt nam trong và ngoài nước.
Khi Truyền thông Việt
Nam loan tin Hội nghị Trung Ương 6 khai mạc một cách bất ngờ vào hôm thứ Hai
01 tháng 10 và sẽ kéo dài cho đến ngày 15 tháng 10, hội nghị diễn ra trong
bối cảnh đợt phê bình và tự phê bình vừa được triển khai trong toàn
bộ hệ thống Đảng ở trung ương và tỉnh thành, bắt đầu từ Bộ chính
trị và Ban bí thư, thì nhiều người dân Việt Nam đã tỏ ra rất phấn khích và chờ mong một điều gì đó thần kỳ sẽ xãy ra cho đất nước...
Hội nghị bất thường diễn
ra trong tình trạng kinh tế suy thoái do sự sụp đổ và phá sản của các tập đoàn
kinh tế của nhà nước như Vinashin, Vinalines với tổng số nợ lên đến trên
120.000 tỷ đồng, tiếp theo sau các vụ bắt giữ mới đây đối với các nhân
vật thuộc lĩnh vực tài chính-ngân hàng được cho là gần gũi với Thủ
tướng Nguyễn Tấn Dũng; và chiến dịch chỉnh đốn Đảng do Tổng bí thư
Nguyễn Phú Trọng phát động được xem như chỉ dấu cho một cuộc tranh
giành quyền lực trong nội bộ cấp cao nhất của Đảng. Khiến người dân mơ
hồ nghĩ đến một cuộc cải tổ toàn diện hệ thống chính trị để cứu nguy cho đất nước,
mà theo đó có người nhận định rằng Nguyễn Phú Trọng có thể là một Boris Yeltsin
của Việt Nam, Tổng Trọng sẽ làm một việc như Boris Yeltsin đã làm một việc vĩ đại
nhất cho nhân dân Nga vào ngày 06 tháng 11 năm 1991, ấy là ra một nghị định giải
tán đảng cộng sản trên khắp nước Nga. Nếu ông Nguyễn Phú Trọng làm được việc đó
ngay tại Hội nghị Trung Ương 6 lần này thì thực ra cũng không phải là kịp thời,
mà có thể cho là quá muộn, vì như thế là Cộng SảnViệt Nam đã đi sau Cộng Sản
Nga đến 21 năm rồi, một khoảng thời gian đủ dài để cho một thế hệ mới được sinh
ra và trưởng thành: Không lẽ tư chất của người Việt Nam lại kém tư chất của người
Nga đến 21 năm sao? Hay chí ít thì hội nghị cũng phải cương quyết làm cho được
một việc nhỏ hơn mà người dân đang mong chờ đó là kỷ luật, buộc từ chức, rời khỏi
nhiệm sở đối với thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, một thủ tướng có quá nhiều những
sai phạm nghiêm trọng cả trong quản lý kinh tế lẫn điều hành đất nước mà có thể
dễ dàng dẫn đến nguy cơ mất nước, nguy cơ diệt vong của giống nòi bởi những quyết
sách quái đản của Thủ Dũng, nhất là trong bang giao với Tàu cộng, một đế quốc cộng
sản đang mưu toan thôn tính lãnh thổ, lãnh hải của nhiều quốc gia láng giềng giải quyết nạn nhân mãn của quốc gia này.
Nhưng thật tiếc, khi bế
mạc đại hội vào chiều 15 tháng 10 vừa qua, tổng Trọng đã như một chú vẹc già
nhê nhai một điệp khúc muôn thuở của đảng rằng:
“ Bộ Chính trị, Ban Bí
thư đã nghiêm túc tự phê bình và thành thật nhận lỗi trước Ban Chấp hành Trung
ương về những yếu kém, tồn tại trong công tác xây dựng Đảng, những suy thoái,
tiêu cực trong đội ngũ cán bộ, đảng viên như Nghị quyết Trung ương 4 đã nêu. Để
giữ nghiêm kỷ luật trong Đảng, góp phần giữ gìn uy tín, hình ảnh thiêng liêng của
Đảng và làm gương trong toàn Đảng, Bộ Chính trị đã thống nhất 100% đề nghị Ban
Chấp hành Trung ương cho được nhận một hình thức kỷ luật và xem xét kỷ luật đối
với một đồng chí Ủy viên Bộ Chính trị.”
Và Tổng Trọng lại tiếp
tục mếu máo rằng:
“Ban Chấp hành Trung ương hoan nghênh, đánh
giá rất cao sự nghiêm túc, gương mẫu và cầu thị của Bộ Chính trị, Ban Bí thư
trong kiểm điểm tự phê bình và phê bình đợt này cũng như sự quyết tâm, nỗ lực lớn
trong lãnh đạo, chỉ đạo việc triển khai thực hiện Nghị quyết Trung ương 4; nhất
trí cao với Báo cáo của Bộ Chính trị, đồng thời đóng góp nhiều ý kiến phê bình
rất thẳng thắn, sâu sắc. Về việc đề nghị xem xét kỷ luật, Ban Chấp hành Trung
ương đã thảo luận rất kỹ, cân nhắc toàn diện các mặt ở thời điểm hiện nay và đi
đến quyết định không thi hành kỷ luật đối với tập thể Bộ Chính trị và một đồng
chí trong Bộ Chính trị; và yêu cầu Bộ Chính trị có biện pháp tích cực khắc phục,
sửa chữa khuyết điểm; không để các thế lực thù địch xuyên tạc, chống phá.”
Ai là thế lực thù địch,
bớ ông Tổng Trọng? Toàn dân Việt Nam chăng? Bởi hơn 90 triệu dân Việt đang từng
ngày từng giờ sống bất an với đại họa mất nước đang gần kề khi quân xâm lược bắc
phương vẫn đang tìm đủ mọi thủ đoạn để trấn cướp dần từng phần biển đảo, đất liền
của tổ quốc, mà người đứng đầu chính phủ Việt Nam thì lại nhu nhược ngu tối, đớn
hèn đến phải thỏa hiệp, phải tiếp tay nối giáo cho giặc đễ chúng thôn tính nước
Nam được dễ dàng và nhanh gọn hơn.
Ai là thế lực thù địch?
Cù Huy Hà Vũ, Việt Khang, Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Tiến Trung,
Lê Thăng Long hay Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, Tạ Phong Tần, Phan Thanh Hải, Hay Đỗ
Minh Hạnh, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương và nhiều người khác nữa đang
bị giam cầm trong các nhà tù nhỏ từ Bắc chí Nam, từ miền xuôi đến miền ngược? Đây
là những con người đã bị đảng và nhà nước kết tội “đe dọa an ninh quốc gia”. Tại
sao yêu nước lại bị xem là có tội? Tại sao chỉ vì ưu tư trước vận nước ngã
nghiêng, trước sự tồn vong của giống nòi rồi có những hành động thiết thực nhằm
cải cách xã hội dân sự cho Việt Nam và
chấn hưng giống nòi để có thể đương cự với
mọi thế lực ngoại xâm mà bảo vệ vẹn toàn lãnh thổ cho tổ quốc thì lại bị tù
đày lao lý? Một lần thôi xin các ông xem lại tội trạng của Nguyễn Tấn Dũng nói
riêng và của Bộ Chính Trị nói chung có nghiêm trọng gấp triệu triệu lần đối với
những người yêu nước đã bị các ông kết án, đang bị các ông giam cầm vì cho rằng
họ đang “đe dọa an ninh quốc gia” để các ông thấy được rằng chính Nguyễn Tấn
Dũng và 14 đồng sự trong bộ chính trị là những kẻ phản quốc, những người đang
làm cho thế nước lâm nguy, khiến cho Việt Nam đang phải đối diện với một đại họa
mất nước. Vậy thì việc hành xử của các ông, quyết định của các ông để kết thúc
Hội Nghị trung Ương 6 vừa qua có thực sự đúng đắn không? Có thực sự vì nước vì
dân không hay chỉ vì thiên triều Hán ngụy và vì sự tồn tại của đảng cộng sản Việt
Nam mà thôi? Là những người nắm quyền cai trị đất nước hẳn các ông cũng biết rằng
“Thiên chi sinh dân, phi vi quân giã; thiên chi
lập quân, dĩ vi dân giã”. Nghĩa là Trời sinh ra dân, chẳng phải vì vua; mà trời
lập ra vua ấy là vì dân” Và cũng hãy nhớ lấy câu: “Nhân hiền nhi bất
kính, tắc thị cầm thú giã” nghĩa
là “Không biết kính trọng kẻ hiền sĩ, tức là loài cầm
thú vậy” để từ đó mà các ông biết cần phải làm gì đối với
các sỹ phu, hiền tài trong và ngoài nước hiện nay đối với công cuộc quang
phục quê hương chấn hưng đất nước.
Ngày 16 tháng 10 năm 2012
Nguyễn Thu Trâm
No comments:
Post a Comment