(Kỷ
niệm sinh nhật lần thứ 90 của cố nhạc sĩ Văn Cao)
Bài 1 KÍNH VIẾNG BÁC VĂN CAO
(Viết
tặng nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo) (*)
Chót vót Thiên Thai bác vẫn ngồi
Đói no chẳng quản cứ rong chơi!
Dù ai ghen ghét cười nửa miệng
Mặc xác cường quyền, kệ Thiên Lôi
Yêu nước thương nhà hồn khắc khoải
Yêu bè quý bạn biển đầy vơi
Nếu ai cũng sống như tâm bác
Cõi Niết Bàn đâu chỗ bác ngồi?
(Hà Nội, 31/12/2011)
(*)- Nhân lần đầu tiên đọc “Bài thơ về CCRĐ của Văn Cao” trên trang nhà:
nhathonguyentrongtao. wordpress.com/.../bai-thơ-về-c ải-cach-ruộng-đất-...
Bài 2: VĂN CAO HỒN VIỆT CAO VỜI VỢI!
Văn Cao Hồn Việt cao vời vợi!
Mãi chốn Thiên Thai, cõi Niết Bàn
Những kẻ vô thần sao tới được
Ngoài tầm tay với lũ Việt gian
Có lẽ ngàn năm Người vẫn sống
Trong lòng dân tộc giữa trời Nam
Quân xéo giày Người giờ đâu tá?
Hay đã tan xương giữa cõi phàm
Văn Cao Hồn Việt cao vời vợi!
Mãi chốn Thiên Thai, cõi Niết Bàn
Những kẻ vô thần sao tới được
Ngoài tầm tay với lũ Việt gian
Có lẽ ngàn năm Người vẫn sống
Trong lòng dân tộc giữa trời Nam
Quân xéo giày Người giờ đâu tá?
Hay đã tan xương giữa cõi phàm
(Hà Nội, 21/10/2013)
Bài 3: VĂN CAO ƠI, BÁC NGỦ CHƯA?
Văn Cao ơi, bác ngủ chưa?
Nhớ ai mà thức tới giờ, bác ơi!
Suối Mơ người cũ quên rồi
Thiên Thai tiên cảnh cách vời cố hương!
Thiên Thai tiên cảnh cách vời cố hương!
Trách ai khéo vẽ con đường
Một đời ai oán thê lương tới giờ!
Một đời ai oán thê lương tới giờ!
Bác ơi, bài hát dưới cờ
Nhuộn loang máu đỏ bây giờ tặng ai?
Nhuộn loang máu đỏ bây giờ tặng ai?
Chỉ thời gian nữa nay mai
Liệu còn ai hát bài này nữa không?
(Hà Nội, 23/10/2013)
Bài 4: LÊN NÚI THIÊN THAI TÌM LƯU, NGUYỄN
Lên núi Thiên Thai tìm Lưu, Nguyễn
Ngờ đâu lạc bước tới Đào Nguyên
Suối Mơ ai đợi người trong mộng
Để đời duyên nợ chốn thần tiên?
Nhà nghèo trời phú tài đàn hát
Cũng giống Trương Chi tự thuở nào
Khiến Mỵ Nương say, chàng ôm hận
Khối tình lưu luyến gửi nghìn sau
Từ giã Bến Xuân đi kháng chiến
Thành Đàn Chim Việt hót nơi nơi
Trường Ca Sông Lô vui tới bến
Tiến Về Hà Nội hát vang trời!
Hoà bình trở lại chưa kịp sống
Đã phải chôn oan vạn xác người
Nhiều bầu bạn cũ tim phọt máu (1)
Mồm vẫn thều thào: “Cụ Hồ ơi!”
Ai có tim mà không mong đợi
Giai Phẩm, Nhân Văn kịp ra đời
Để gửi những niềm đau oan khuất
Của biết bao Đồng Chí Của Tôi! (2)
Nhưng “nhà yêu nước” thờ Mao đó
Quyết ban sắc lệnh: “Cấm lưu hành
“Đình bản Nhân Văn và Giai Phẩm (3)
“Bắt hết những ngòi bút đấu tranh!”
Chúng lùa tất cả đi cải tạo
Bỏ tù, giam lỏng đến hết đời
Nhặt nhạnh từng xu lam lũ sống
Đói nghèo theo bác tháng năm trôi!
Đất ruộng Làng Tôi giờ chúng chiếm (4)
Hồn bác càng thương nhớ đồng bào
“Đầy tớ của dân” thành giặc cướp
Dân oan cả nước chịu buồn đau!
Ôi giá Văn Cao nay còn sống!
Để viết thêm bài “Tiến Dân Ca”
Hiệu triệu dân oan vùng đứng dậy
Đòi lại ruộng nương khắp nước nhà!
(Hà Nội, 10/11/2013)
Trên sông vắng, Trương Chi cất tiếng hát
Xao xuyến lòng ai hằng đợi Suối Mơ
Để Lưu Nguyễn tới Thiên Thai lạc bước
Cung Đàn Xưa vang vọng đến bây giờ!
Người nhạc sĩ kiếm tiền không đủ sống
Bỗng có người nhờ viết Tiến Quân Ca
Để được nhận những bữa cơm cứu đói
Mắt trẻ thơ thúc nét nhạc vỡ oà! (1)
Rời Hà Nội lên đường đi kháng chiến
Từ Bến Xuân, Đàn Chim Việt tung trời
Dòng Sông Lô Trường Ca vang tiếng hát
Giữa Ngày Mùa đồng lúa chín vàng tươi!
Cùng Bắc Sơn mới ngày đầu khởi nghĩa
Quyết xứng danh là Chiến sĩ Việt Nam
Nhằm giành lại non sông từ tay giặc
Để Tiến Về Hà Nội của ngàn năm!
Vừa lập lại hoà bình chưa kịp sống
Thì hàng trăm cố vấn của Trung Hoa
Sang chỉ đạo cải cách khắp huyện tỉnh
Đã giết “nhầm” thêm vài vạn dân ta! (2)
Còn trái tim lẽ nào không đau đớn?
Nên Nhân Văn - Giai Phẩm đã ra đời (3)
Để gửi gắm những nỗi niềm oan khuất
Của biết bao người Đông Chí Của Tôi! (4)
“Phải tiêu diệt bọn Nhân Văn-Giai Phẩm!”
Cả Trường Chinh cùng Tố Hữu thét gào
“Bắt cải tạo, bỏ tù quân chống đảng!”
“Khai trừ ngay bè bạn của Văn Cao!”
Bị ghẻ lạnh, bác âm thầm chịu đựng
Đời đói nghèo nước mắt nuốt buồn đau!
Như Trương Chi, trái tim hồng nhân ái
Ngày biệt ly, bác dâng tặng đồng bào!
Nay Làng Tôi ruộng vườn “đầy tớ” cướp
Chốn Bồng Lai nhạc sĩ có biết rằng?
Chúng đang bán dần non sông biển đảo
Gò Đống Đa khóc gọi…Bạch Đằng Giang!(5)
Đã mười tám năm qua không còn bác
Nhưng những lời bác gửi gắm cháu con
Những tráng ca ngàn năm đời vẫn hát
Tới mai sau dẫu sông cạn, núi mòn!
Hà Nội, 1/11/2013
Đặng Huy Văn
(1) - Trong chiến dịch CCRĐ (1954-1956)
có khoảng trên hai vạn người bị giết oan.
(2) -BÀI THƠ VỀ CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT CỦA VĂN CAO | Nhà thơ ...
nhathonguyentrongtao. wordpress.com/.../bai-thơ-về-c ải-cach-ruộng-dất-...
(3) Phong trào Nhân Văn - Giai Phẩm – Wikipedia tiếng Việt
vi.wikipedia.org/wiki/Phong_tr ào_Nhân_Văn_-_Giai_Phẩm
(4) - Thiên Thai, Suối
Mơ, Trương Chi, Bến Xuân, Đàn Chim Việt, Trường Ca Sông Lô, Tiến Về Hà Nội,
Làng Tôi, Tiến Quân Ca… là tên một số bài hát bất hủ của cố nhạc sĩ Văn Cao
sáng tác trước và trong cuộc kháng chiến chống Pháp chín năm, 1941-1954.
Biên
tập lại, 12/11/2013
No comments:
Post a Comment