Saturday, June 30, 2012

NGÀY 01 THÁNG 7 NĂM 2012 ĐỒNG BÀO QUỐC NỘI ĐANG DẬY MÀ ĐI




07:30 sáng - 7:30 tại Sài Gòn, khu vực xung quanh dinh Độc Lập có rất nhiều công an, an ninh xuất hiện. Tuy nhiên không thấy xe cảnh sát, xe phá sóng, không có các bảng ngăn cấm.
06:40 sáng - Sài Gòn trước giờ biểu tình: Bùi Hằng bị bắt, CA gia tăng sách nhiễu

Lời kêu gọi biểu tình chống Trung Quốc ngay từ khi mới phát động đã bị đáp trả bởi hàng loạt phản ứng từ phía nhà nước. Trong nhiều ngày qua, lực lượng CA ở hai đầu Hà Nội lẫn Sài Gòn liên tục có những hành vi sách nhiễu, dọa nạt những người tham gia biểu tình. Nhiều người bị an ninh chìm theo dõi, gửi giấy mời, khủng bốbằng nhiều thủ đoạn khác nhau. Thậm chí,họa sĩ Lê Hào còn bị gửi giấy mời lên làm việc về việc “thông cống rãnh”(?!) Tin tức mới nhất cho biết, lúc 05h30 sáng nay, 1/7, chị Bùi Thị Minh Hằng đã bị CA bắt giữ trái phép tại Sài Gòn.
Họa sĩ Lê Hào bị gửi giấy mời vào chủ nhật, về việc "khai thông cống rãnh"

Nghiêm trọng nhất là trường hợp hai mẹ con chị Trần Thị Nga tại Hà Nam. Từ hôm 29/06, chị Nga và gia đình liên tục bị an ninh chìm nổi uy hiếp, khủng bố. Hai mẹ con rơi vào trạng thái hoảng loạn.

Tại Sài Gòn, các ngôi chùa thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất là Thanh Minh Thiền Viện và chùa Giác Hoa đều bị an ninh phong tỏa dày đặc.



Nhiều blogger khác cũng bị sách nhiễu dưới nhiều hình thức khác nhau, như trường hợp của anh Huỳnh Công Thuận, Lê Quốc Quyết, Huỳnh Thục Vy và chồng sắp cưới…

Ngoài ra, có một số blogger bị CA đến tận nhà đe dọa về việc tham gia biểu tình, nhiều người bị an ninh đóng chốt trước cửa nhà. Mỗi trường hợp bị theo dõi, CA Sài Gòn cắt cử ít nhất là 4 nhân viên an ninh.

Tin tức mới nhất cho biết, lúc 05h30 sáng 1/7, chị Bùi Thị Minh Hằng đã bị hai xe công an ập đến bắt giữ. Trong đó, một xe CA mang biển số: 59S1 26914. Hiện tại, chị Hằng đang bị áp giải về Vũng Tàu.

Bất chấp sự đàn áp của cơ quan CA, tinh thần phản kháng của người dân SG vẫn rất mạnh mẽ. Theo ghi nhận, nhiều người đã tìm cách vượt qua sự phong tỏa của CA bằng cách đến nhà bạn bè ở trước đó vài ngày.

Không khí Sài Gòn trước giờ biểu tình diễn ra hết sức căng thẳng, những bước chân yêu nước đã bắt đầu ra khỏi nhà tiến về Lãnh sự quán Trung Quốc.

00:01 sáng. Một ngày mới đã đến. Một tháng hè mới sắp bắt đầu. Những người con yêu quý của Tổ quốc đang chuẩn bị xuống đường để bảo vệ thịt da, máu mủ của tổ tiên giống nòi để lại, như trách nhiệm kế thừa công lao xương máu của tiền nhân, và trách nhiệm giữ gìn di sản cho thế hệ mai sau.

Ngủ ngon, sáng mai ta lên đường.

Dân Làm Báo xin được mở sớm entry Trường thuật buổi Tuần hành ôn hòa phản đối Trung Quốc xâm lược và ủng hộ Luật Biển Việt Nam với hình ảnh chuẩn bị từ sớm của những trái tim Việt Nam thật trẻ ngày hôm nay.







Nguồn ảnh: Danlambao, banner - nguồn Babui, Facebook Lâm Duy Nguyễn, Facebook Anh Chí, Facebook Nguyen Van Hung.

Dân Làm Báo


Trước giờ "G"

Phương Bích - Bởi thế cho nên hôm nay, dân tôi mới phải trốn khỏi nhà để được đi biểu tình hoan nghênh Luật Biển đã ra đời! Thực bi hài quá đi. Thương thay cho cái dòng chữ một xã hội công bằng, dân chủ và văn minh được treo nhan nhản ở khắp nơi như thế này. Một xã hội như thế thì lo gì dân lật đổ chứ?... Tôi thì chả trốn đi đâu được. Mà cũng chả thèm trốn. Sao lại phải trốn? Rõ điên thật!...

*
Tình hình là trước giờ "G" có vẻ lắm trạng thái khá bi hài.

Người thì phấn khởi. 

Người thì lo lắng. 

Người thì dửng dưng (khi thấy rằng mình chả làm gì sai thì chả việc gì phải lăn tăn). 

Có người xác định không đi nhưng vì lo lắng nên cũng lên tiếng cảnh báo cho anh em bạn bè. 

Có người không đi, cũng không ủng hộ thì dọa: đi biểu tình là bị bắt đấy! Hoặc nguy cơ bị đàn áp là cao! 

Bắt đầu lẻ tẻ có người lên tiếng than phiền bị các loại đối tượng “quấy nhiễu”. 

Ở Hà Nội thì an ninh nhẹ nhàng hơn, chỉ đơn giản là hỏi thăm chương trình ngày chủ nhật tới có đi biểu tình không? Rồi cũng có đưa ra lời khuyên, nhẹ nhàng thôi, là chị/anh đừng đi. Thêm chút đe dọa: nếu có gì xảy ra thì đừng trách nhé. 

Ở các địa phương khác thì xem chừng tệ hơn. Sáng nay thấy cô Nga Thụy ở Phủ Lý nhắn tin thế này: 

"Có lẽ hôm nay chúng ra tay hãm hại. Nếu mẹ con Nga có mệnh hệ gì, mọi người giúp Nga tìm cả tỉnh Hà Nam hỏi tên Thống và tên Nguyễn Văn Tiến ms 345.381 để tìm xác mẹ con Nga. Em cảm ơn." 

Tôi nghĩ cô ấy cứ cường điệu lên thế, chứ giữa thanh thiên bạch nhật, ai làm gì hai mẹ con người phụ nữ đang mang bầu ấy được. 

Tôi bốc máy gọi điện thì cô ấy trả lời bằng giọng rất hoảng loạn, rằng cô ấy đang ở ga Đồng Văn, định bắt xe buýt lên Hà Nội để mai tham gia biểu tình, nhưng bị một đám người rất đông ngăn không cho lên xe buýt. Qua điện thoại nghe thấy cả tiếng thằng bé Phú đang khóc nhèo nhẽo. 

Tôi bảo cô ấy đi về thì cô ấy nghẹn ngào nói, giờ về cũng không dám, vì bọn kia đứng xung quanh đông lắm, em sợ đến trưa vắng người, chúng nó sẽ ra tay với mẹ con em. 

Nghe nói thế tôi lại nhớ đến chuyện vợ chồng bác Trâm Khánh ở ngõ chùa Liên Phái, cũng bị chặn không cho ra khỏi nhà bằng các kiểu, như hết khóa trái cửa thì lại lấy thân mình chặn cửa. 

Một số người không muốn bị phiền hà theo kiểu đó bèn lên kế hoạch trốn khỏi nhà ngay từ hôm nay. Tá túc tại nhà họ hàng, hay bạn bè, người quen. Sang hơn thì thuê khách sạn!!! 

Khoan nói đến việc tại sao ai đó cứ sống chết đi biểu tình bằng được. Tôi nhớ có lần giáo sư Hoàng Xuân Phú có nói, rằng giáo sư đi là để xác định cái quyền biểu tình của công dân mà hiến pháp đã cho phép. Rất đơn giản thế thôi. 

Nhiều người vẫn hiểu rằng thực ra chính quyền chả sợ gì biểu tình chống Trung Quốc đâu, mà chỉ lo nó biến tướng thành biểu tình lật đổ chính quyền thôi. Ngay cả cái thằng Trung Quốc nó tuyên truyền cho dân nó là Việt Nam tiếu bá thế, nhưng chính nó cũng sợ dân nó biểu tình chống Việt Nam. Thế nên là cả chính quyền Việt Nam và Trung Quốc khá giống nhau là đều sợ dân biểu tình. Không biết bên Trung Quốc có cấm tiệt một cách công khai không, chứ ở Việt Nam ta rõ ràng là không dám cấm bằng văn bản. Chuyện này nói mãi rồi. Chính quyền bí nên cứ áp bừa vào tôi danh gây rối trật tự công cộng. Bí nên rất lúng túng, trong 11 cuộc biểu tình năm ngoái thì có cuộc biểu tình được cảnh sát dẹp đường hỗ trợ, có cuộc lại dùng trật tự viên lùa bắt người biểu tình như bắt vịt, tống lên xe buýt trở ra ngoại thành cho khuất mắt “anh bạn vàng” rồi thả. Đúng là chả ra cái thể thống gì. 

Nói đến đây tôi lại nhớ đến 4 bức ảnh ở trên facebook được đặt cạnh nhau, để người xem tự rút ra một nhận định riêng cho mình. Trong một xã hội văn minh, ý thức người dân rất cao do được đầu tư vào giáo dục hoành tráng. Đời sống cao do được đầu tư vào khoa học công nghệ cũng hoành tráng. Thế nên nhà tù chắc chắn phải ít hơn trường học. Vậy ở một đất nước bé nhỏ thế này cần gì đến một cái trụ sở công an to vật vã như thế. 

Nghe thông tấn xã vỉa hè đồn rằng, trụ sở Bộ Công an nhưng lại do nhà thầu Trung Quốc thi công. Đến lúc tiếp quản mới tá hỏa ra rằng có rất nhiều thiết bị nghe lén được cài đặt ở đó, nên rốt cuộc thì Bộ Công an chả dám chuyển về trụ sở mới nữa. Thực hư thế nào nhờ bà con kiểm chứng hộ. 



Bởi thế cho nên hôm nay, dân tôi mới phải trốn khỏi nhà để được đi biểu tình hoan nghênh Luật Biển đã ra đời! Thực bi hài quá đi. Thương thay cho cái dòng chữ một xã hội công bằng, dân chủ và văn minh được treo nhan nhản ở khắp nơi như thế này. Một xã hội như thế thì lo gì dân lật đổ chứ? 


Tôi thì chả trốn đi đâu được. Mà cũng chả thèm trốn. Sao lại phải trốn? Rõ điên thật! 

Vừa gọi lại cho Nga Thụy, thấy nói hai mẹ con đã về đến nhà, nhờ được một đám thanh niên tò mò đi theo, thành ra được bảo vệ một cách vô tình khỏi đám lưu manh côn đồ kia. Thế là yên tâm rồi. 

Trong cái buồn có cái vui. Trong cái tăm tối vẫn có thứ ánh sáng làm ấm áp lòng người. Một người bạn vốn bấy lâu nay chẳng mặn mà lắm với những việc tôi làm, nay bỗng gửi cho tôi mấy vần thơ động viên làm tôi rất vui. 

HÔM QUA CHÚNG MÀY CƯỚP HOÀNG SA
HÔM NAY CHÚNG MÀY LẤN TRƯỜNG SA
MAI, MỐT CHÚNG MÀY MUỐN GÌ NỮA...
HAY LÀ MUỐN TÁNG... GÒ ĐỐNG ĐA? 

Cảm ơn nhé, bạn của em.


No comments:

Post a Comment