Sunday, August 26, 2012

AI HỔ THẸN VỚI TIỀN NHÂN?

 
Nhân bài: "Phải biết hổ thẹn với tiền nhân” của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đăng trên Báo tuổi trẻ ngày 22/8/2012.
Thằng Đần (Danlambao) - Mặc dù trong nhà ngày nào cũng có báo “lề đảng”, nhưng lâu nay tôi rất ít đọc, trừ khi nào cần so mấy cái vé số hoặc có tin ông nào đó sắp ra Mai Dịch mới nghía qua một chút cho vui. Tuy nhiên, vừa qua sau khi lướt qua trang mạng tình cờ tôi đọc được bài: “Ai, những ai đang cõng rắn cắn gà nhà?” của nhà phê bình Trần Mạnh Hảo và bài: “Rắn là ai?” của tác giả Việt Nam của tôi, thấy quá chí lí. Sau đó tôi tìm ngay Báo Tuổi trẻ ngày 22/8/2012 và đọc đi đọc lại vài lần bài: “Phải biết hổ thẹn với tiền nhân”của ngài Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, suy nghĩ mãi, tôi cứ cảm thấy có một cái gì đó nhạt nhạt, không thật, thậm chí đôi chỗ ngài Chủ tịch quá dè dặt đến mức thật khó hiểu!

Trước hết tôi mạnh dạn xin đơn cử về hai vụ Tiên Lãng (Hải Phòng) và Văn Giang (Hưng Yên) mà ngài Chủ tịch có đề cập đến để đọc giả suy ngẫm:

1) Về vụ Tiên Lãng:

- Nếu chủ trương và mục đích thu hồi đất là đúng, thật sự vì lợi ích quốc gia thì tại sao phải dừng lại hay đây chỉ đơn thuần là lợi ích nhóm nên phải co vòi lại trước dư luận và công lý? Còn yếu tố pháp lý, tuy chưa thấu tình đạt lý nhưng chính Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng đã kết luận và phía chính quyền Tiên Lãng cũng như Tp Hải Phòng đã phải “nghiêm túc” kiểm điểm và chịu trách nhiệm trước pháp luật về những việc làm sai trái của mình.

- Riêng vấn đề tổ chức thực hiện (thực chất việc này đã được thông qua lãnh đạo Tp Hải Phòng ngay từ khâu trình phương án thu hồi đất). Ai thực thi và giải tỏa chỗ nào?

Điều quân đội THI HÀNH việc đàn áp dân để thu hồi đất là sai. 

Việc phá ngôi nhà ngoài khu vực thu hồi đất không phải là CÔNG VỤ. 

Nghĩa là điều lực lượng THI HÀNH đã không đúng, còn nơi thi hành CÔNG VỤ cũng sai nốt. Người xưa nói: “Danh không chính thì ngôn không thuận”, vậy mà ngài Nguyên Thứ trưởng GS. TSKH - anh hùng thời đổi mới Đặng Hùng Võ kia vẫn có thể thản nhiên trả lời báo chí:“Việc anh em ông Đoàn Văn Vươn chống người THI HÀNH CÔNG VỤ cũng phải chịu trách nhiệm trước pháp luật”! Chống cái ác, cái sai mà vẫn phải chịu tội hỏi còn gì để nói, rõ “miệng quan trôn trẻ”, đúng là võ miệng! 

2) Về vụ Văn Giang: 

- Luật đất đai năm 2003 quy định việc đền bù thiệt hại cho người dân bị thu hồi đất đã đỡ hơn so với Luật đất đai năm 1993. Quyết định thu hồi đất phục vụ Dự án Eco Park trên được ký vào ngày 30/6/2004, nếu Chính phủ ký lui một ngày (1/7/2004 là ngày Luật đất đai năm 2003 có hiệu lực thi hành) thì hỏi rằng người dân Văn Giang sẽ đỡ thiệt thòi biết bao nhiêu. Riêng việc đó đã thể hiện tính nhân bản của Chính phủ ta chưa thực sự vì dân nghèo, mà ngược lại “quá nhiệt tình” với các chủ đầu tư để hưởng lợi?

- Một dự án của doanh nghiệp tầm cỡ quốc gia như vậy (trên 500 héc ta) từ UBND tỉnh Hưng Yên trình, qua Bộ Tài Nguyên - Môi Trường cho ý kiến bằng văn bản, Văn phòng Chính phủ tiếp nhận rồi đưa lên Phó Thủ tướng ký xong, vẻn vẹn có 2 ngày thì quả vô địch, có một không hai!

Hàng ngàn, hàng vạn đơn từ của dân nghèo kêu oan gửi tới các cơ quan Trung ương chất đống, có vụ trên chục năm dây dưa không giải quyết, vậy sao dự án này các cơ quan trên hăng hái và chu đáo đến thế, có trời mới biết. Dù có biện minh thế nào chăng nữa thì chỉ có những kẻ vô cảm, vô tri vô giác mới không hiểu được mà thôi!

- Quyết định: 742/QĐ-TTg ngày 30/6/2004 về việc thu hồi đất thực hiện dự án Eco Park trên đã vi phạm nghiêm trọng Điều 23 Luật đất đai về thẩm quyền giao đất; trái Điều 22a do chưa hội đủ các điều kiện về hồ sơ pháp lý, khả năng tài chính, đối tượng được giao đất và không phù hợp Điều 25 do quyết định chưa có chủ thể được giao đất hợp pháp.

Đó là chưa nói đến việc ban hành văn bản này rất kín tiếng, không cho đăng Công báo như Luật ban hành văn bản năm 1996 quy định, đã tiềm ẩn những vấn đề thiếu minh bạch.

Sự việc mười mươi như thế mà ngài Nguyên Thứ trưởng Bộ Tài Nguyên – Môi Trường GS.TSKH - anh hùng thời đổi mới Đặng Hùng Võ kia vẫn có thể thản nhiên trả lời BBC rằng: “Chính quyền làm đúng luật”, trời ơi không biết cái ông họ Võ này nói luật nào, chỉ sợ lạc sang luật rừng thì tôi xin chịu!

Anh em Đoàn Văn Vươn vẫn bị tù và bà con nông dân Văn Giang vẫn mất đất, Công Lý vẫn nhởn nhơ trên sân khấu hài, vui thật!

Vậy có thể nào ngài Chủ tịch nước lại không biết, khơi ra nhưng lại né tránh thì bằng chẳng nói cho xong!

Người xưa nói: “Vua ngu thì dân khổ” hoặc: “Quan đần, dân khổ”… có nghĩa làm dân thì thời nào chẳng thế. Chỉ có vua chúa mới khác, tùy thời, lúc suy lúc thịnh; người hết lòng vì dân, vì nước, kẻ khom lưng cõng rắn cắn gà nhà. Vì vậy mới có chuyện triều đại (vua) này hơn triều đại (vua) kia. 

Thời Tổng Bí thư Lê Duẩn, ông vừa gọi bọn xâm lược bành trướng Bắc Kinh là “kẻ thù truyền kiếp”, thế mà chưa đầy năm cái giỗ các ông vua mới đã tót ngay sang Trung Nam Hải cầu hòa, ôm hôn thắm thiết mà lại còn gọi nhau là đồng chí nữa chứ. Gần đây “kẻ thù truyền kiếp” ấy thỉnh thoảng vẫn cho tàu ngang nhiên xâm lấn lãnh hải, 14 ông vua kia có dám mở mồm, dân biểu tình phản đối bọn giặc lạ ấy ắt bị bắt liền. Thậm chí có người hăng hái phản đối hành vi xâm lấn của “kẻ thù truyền kiếp” như cô Bùi Thị Minh Hằng, đáng nhẽ phải biểu dương thì lại đe dọa, bắt giam, ném mắm tôm vào nhà, mặc Hiến pháp đã cấm, các đài báo cứ tự ý moi móc đời tư của cô ấy để hạ nhục... Phải chăng cái sự hèn cũng từ đấy mà ra!

Cho nên khi ngài Chủ tịch nước Trương Tấn Sang có bài bộc bạch với thanh niên: “Phải biết hổ thẹn với tiền nhân” cũng đúng thôi, thanh niên có gì mà hổ thẹn, nếu có thì đó là 14 ông vua kia kìa.

Sài Gòn. 25/8/2012.



No comments:

Post a Comment