Người Bình Dương - (Phần 2) - Như đã viết trong phần 1 “9 Tháng Tù Như Một Giấc Ngủ Trưa” để nói về dân oan Trần Thị Hài, tôi đã cung cấp cho quý độc giả biết về những hồ sơ tráo trở để cướp đất không trả tiền của bà Cựu Phó Chủ Tịch Trần Thị Kim Vân. Thật ra bà Vân cũng không phải là người lạ đối với tôi. Tôi biết bà ta khi còn là một nhân viên quèn trong Sở Giáo Dục tỉnh Bình Dương, lính của ông Ba Danh, Giám Đốc Sở Giáo Dục. Vì dòng dõi cộng sản nòi và cha cũng thuộc loại có máu mặt “biết ăn, biết nhậu” nên lên chức vù vù. Bà Trần Thị Kim Vân có lần gặp tôi mặt lạnh như tiền. Làm dân thì dễ thương, nịnh hót, bợ đỡ làm quan thì mặt như to như cái đình. Cỡ Huỳnh Đình, con ông Sáu Phát mà tôi còn không coi ra cái thá gì, huống chi một cái chức giữa đám hổn quan, hổn quân.
Nếu ai đã từng làm công ty Thương Nghiệp tỉnh Bình Dương chắc sẽ biết danh ông Nguyễn Hoàng Sơn. Một tay kinh bang tế thế về tài dời chợ, một năm vài lần làm cho tiểu thương khổ sở, điên đầu. Quy hoạch xây dựng nhà lồng chợ, xây xong không chất lượng phơi nắng, phơi sương để cho chó “ị” khai mùi nước tiểu vì không ai dám vào đó mướn. Sau đó, đập bỏ và xây lại cũng y như cũ, rồi lại đập bỏ... Cứ mỗi lần như vậy thì vừa hốt của nhà nước, vừa hốt tiền của tiểu thương xài mệt nghĩ. Bởi từ trên xuống dưới có đám quan chi mẫu có chấm mút, ăn chia hẳn hoi nên ông Sơn giàu nức tiếng, có xe hơi, nhà lầu lộng lẫy. Người dân cho rằng ông Sơn có họ hàng với ông Nguyễn Minh Triết, cựu Chủ Tịch nước nên lên nhanh như diều gặp gió. Khoảng năm 2006, ông Sơn đã bao che cho đám âm binh của Xã Lai Uyên, Huyện Bến Cát chiếm đất của gia đình bà Trần Thị Hài chia chát nhau bán, cấp giấy tờ trái phép, làm mưa làm gió một cõi. Vợ chồng bà Hài đi kiện thì ông Chủ Tịch Nguyễn Hoàng Sơn đã ký quyết định số 84/QĐ-UB ngày 10 tháng 11 năm 2006 (*)
Điều 1: “Bãi bỏ quyết định số 84/QĐ-UB ngày 26/06/1991 và giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (sổ trắng) số 79/1991/GCN-SB ngày 26/06/1991 do UBND tỉnh sông Bé Cấp cho ông Đỗ Thành Huấn.”
Ngoài ra, trong bản quyết định còn nêu ra lý do ông Huấn không còn giữ biên lai mua đất nên không có chứng cứ trả tiền sòng phẳng? Ngày cả bây giờ, ông Bửu, Thượng Tướng Công An. tỉnh Bình Dương, người theo dõi gia đình bà Hài cũng nói thẳng với ông Huấn rằng “Chừng nào ông bà đưa giấy tờ biên lai chứng minh đã trả tiền về phần đất đã mua trên thì Tỉnh Uỷ Tỉnh Bình Dương mới trả đất lại cho bà Hài.”
Kẻ ngu dân nầy xin được hỏi 3 câu yêu cầu hai ông Nguyễn Hoàng Sơn, Lê Thanh Cung trả lời trên báo Bình Dương cho dân cũng như gia đình bà Trần Thị Hài được rõ:
1. Tỉnh Uỷ Tỉnh Bình Dương có cơ cấu tổ chức, có ban ngành trực thuộc trước khi ký giấy tờ bán đất cho vợ chồng bà Trần Thị Hài sử dụng trong 50 năm, nay họ đang ở đâu? Họ đã chết hết rồi sao? Họ không thể chứng minh là vợ chồng bà Hài không có trả tiền đàng hoàng thì ai đã ký giấy giao đất? Vậy thì, Công Ty Cơ Khí của ông Đỗ Thành Huấn họp bàn bán đất để trả nợ ngân hàng trước khi giải thể mà không có ai trả tiền thì lấy đâu trả nợ ngân hàng? Như vậy, người trước tiên chịu trách nhiệm trước chính quyền các cấp sẽ là ông Đỗ Thành Huấn vì ông làm giám đốc. Và chắc chắn ông sẽ bị đi tù?! Và nếu, Uỷ Ban Nhân Dân các cấp ngu muội đến mức cho không ông Huấn thì tiền Công Ty Cơ Khí mượn ngân hàng để sản xuất ai sẽ trả cái nợ nầy? Tôi nhớ rất rõ rằng lúc đó ông Nguyễn Minh Triết còn là Bí thư Tỉnh Uỷ tỉnh Sông Bé.
2. Khi ông Chủ Tịch Nguyễn Hoàng Sơn ra cái quyết định “cướp đất hợp pháp” của bà Hài ông có “chửi” những người lãnh đạo trước là những “thằng ngu dốt” nên ký cái quyết định bán đất sai không? Ông chửi đi và bảo những thằng ngu đó phải trả tiền lại cho bà Hài cả vốn lẫn lời và sự chênh lệch giá trị đồng tiền? Nếu lãnh đạo trước của ông không ký giấy tờ bán đất và không lấy tiền thì làm sao vợ chồng ông Huấn có thể mua để bây giờ phải khổ sở vì bị cướp trắng cả xương máu và nước mắt?
3. Cùng thời điểm ông Đỗ Thành Huấn mua đất có cả bà Chủ Tịch Trần Thị Kim Vân. Bà đang sở hữu 36 ha. Vậy ông Chủ Tịch Nguyễn Hoàng Sơn có ra cái quyết định “tịch thu, vô hiệu hoá” miếng đất đó vì “cấp sai luật không?” Vì 36 ha nầy cấp cùng một lúc với ông Huấn và bà Vân đã ăn cướp của vợ chồng bà Hài 11 ha. Theo lời bà con tỉnh Bình Dương nói thì bà nầy, ông Sơn, ông Cung có mấy trăm mẫu cao su có đúng không? Và hiện nay có ai dám đụng tới sợi lông của bà?!
Tại sao ông Nguyễn Hoàng Sơn làm như thế? Xin trả lời bằng văn bản hẳn hoi rằng “Vì ông Lê Thanh Cung, đương kim Chủ Tịch tỉnh Bình Dương, trước kia là Phó Chủ Tịch Huyện Bến Cát, sau đó lên chức Phó Chủ Tịch UBNND tỉnh Bình Dương đã ký khống giấy chứng nhận sở hữu đất cho ông Nguyễn Công Tinh Trung chiếm đoạt 5,2 ha điều của bà Trần Thị Hài(**) (Xin xem văn bản kèm theo). Ông ta có ăn hối lộ, bán chát gì với ông Nguyễn Công Trung không thì xin quý vị thẩm định tư cách ông ta. Vì ông Nguyễn Công Tinh Trung, sinh năm 1947, thường trú tại số 5/15 Nơ Trang Long, Phường 7, quận Bình Thạnh, không phải dân địa phương.
Vì tin chính quyền không bao giờ nói ngược, nói xuôi như bọn điếm thúi ở chợ Cầu Muối nên ông bà Đỗ Thành Huấn đã mất biên lai tờ giấy thanh toán tiền. Và dựa vào đó bọn quan lại, sâu dân mọt nước. Bọn chăn trâu ở đợ ở vùng khỉ ho cò gáy, dốt nát, ngu si, lưu manh có hạng đã tráo trở chiếm đoạt, sang nhượng để lấy tiền và trồng cây cao su làm giàu.
Ông Nguyễn Hoàng Sơn nghĩ rằng ở trong nước có quyền lực là bóp nghẹt bỏ tù, bịt họng dân vì dám đụng tới cái danh dự “thối tha của ông ta”. Bọn chăn trâu ở đợ được thời nhảy tót lên bàn độc rồi đòi người ta trọng vọng?
Đâu phải kẻ ngu dân nầy nói xấu ông Sơn hay bà Hài dám tố cáo ông, hoặc viết lên áo đòi bà Trần Thị Kim Vân trả đất nên ông ra lệnh cho công an bắt bà Hài bỏ tù 5 tháng 24 ngày, mà ngay cả báo chí trong nước là tờ Việt Báo, cũng đã lột mặt nạ của đám Bến Cát ăn cướp, tham nhũng, thối tha trong vụ án 700 ha đất công. Báo Việt Báo, ngày 30 tháng 7 năm 2007 viết về “Vụ 700 ha đất công:Chủ tịch tỉnh Bình Dương nói gì?” Trong đó có đoạn viết: “Mỗi ha đất cao su được “biếu” không cho các quan chức bỏ túi gần 1 tỷ đồng tiền ngân hàng. (http://vietbao.vn/)
“Chiều ngày 27/7, Chủ tịch UBND tỉnh Bình Dương Nguyễn Hoàng Sơn đã chủ trì cuộc đối thoại giữa lãnh đạo tỉnh Bình Dương với một số báo giới về vụ “khuyến mãi” hơn 700 ha đất công ở huyện Bến Cát cho gia đình các quan chức...” (ngưng trích)
Trong cuộc họp báo nầy, ông Chủ Tịch nói vòng vo tam quốc để tránh việc rút ruột ngân hàng và buôn bán đất trái phép để chia chát với nhau. Tờ Việt Báo kết luận:
“Quá nhiều khuất tất
“Tại buổi tiếp xúc với báo chí, hàng loạt câu hỏi của các phóng viên xung quanh các mờ ám, khuất tất việc quy hoạch KCN An Tây đã không được Chủ tịch UBND tỉnh BD trả lời thoả đáng. Thí dụ: KCN An Tây mở rộng 450ha, hiện chưa được Chính phủ phê duyệt, cấp phép, tại sao UBND tỉnh dám cho Cty SX-XNK BD chi hàng trăm tỉ đồng ra bồi thường?
Ông Sơn cho rằng, khi giai đoạn 1 (500ha) đền bù, xây dựng xong, giá đất tăng, sẽ khó thu hồi, bồi thường 450ha mở rộng, nên tỉnh quyết định cho Cty bồi thường trọn gói 1.350ha (gồm cả khu dịch vụ 400ha) KCN An Tây. Một diện tích KCN mở rộng (450ha), mới là ở chủ trương, định hướng; vậy mà UBND tỉnh BD đã ghép luôn với phương án đền bù của một diện tích KCN khác (500ha), để rồi xuất hàng trăm tỉ đồng tiền nhà nước ra bồi thường cho tư nhân.”(ngưng trích).
Chưa hết, cái danh của đám quan chức Uỷ Ban Nhân Dân tỉnh có thơm hay không thì thử đọc hàng loạt bài có liên quan đến từ khoá Khu Công Nghiệp An Tây: “Khu công nghiệp-dịch vụ An Tây được quy hoạch… chui” (http://vietbao.vn) Về “Việc UBND tỉnh Bình Dương gấp rút cho triển khai dự án xây dựng KCNDV An Tây với quy mô lên tới 1.350 ha (gấp gần 3 lần so với quy mô đến năm 2015) rõ ràng đã không tuân thủ quy hoạch của chính phủ…” thì sẽ biết chân tướng của đám âm binh nầy.
Đất của chính phủ mà còn lợi dụng chức quyền làm bậy thì thử hỏi làm sao ông Nguyễn Hoàng Sơn, Lê Thanh Cung và băng đảng không cướp trắng đất của gia đình bà Hài.
Trung Ương chưa kịp rút kinh nghiệm về hiện tượng của dân Bến Cát làm quan to đầu tỉnh làm bậy, tham ô, bè đảng... nên lượm thêm một tay “lùn mã tử” của Huyện Bến Cát về trám vào cái lổ hỏng đã mục rửa và bay mùi xú quế của ông Sơn: Đó là Lê Thanh Cung. Tác giả Mai Thanh Hải đã viết “ca ngợi” tới bến cái tài khoe giàu, tài ăn nhậu bu bù bằng rượu thượng hạng, tài phô trương rỡm, giả vờ quan tâm đến các chiến sĩ giữ đảo trong bài viết: “CHUYỆN CHỦ TỊCH UBND TỈNH BÌNH DƯƠNG "ĐÀO NGŨ" KHỎI TRƯỜNG SA VÀ XUẤT XỨ DÀN ÂM THANH TRÊN TÀU HQ-936.” Ông Mai Thanh Hải viết rằng:
“Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch UBND tỉnh Bình Dương Lê Thanh Cung người thấp, nhưng to ngang lịch bịch rất ngộ.
Hôm đầu tiên vào Nhà khách Vùng 4, mình hơi bị ngạc nhiên khi thấy 1 ông già chưa đến, trẻ đã qua, đầu hói bóng lọng, chân ngắn tũn cứ quần đùi, áo ba lỗ, không dép chạy loăng quăng khắp 4 tầng cầu thang, dưới sự... kính trọng, e sợ của 1 Thiếu tướng Quân đội và 1 Đại tá Công an, cùng khối người khác nghiêm trang comple, ca vát ra dáng quan chức.
Hỏi cu Hưng, Trợ lý Dân vận của Vùng 4, Hưng ghé tai thì thầm: "Đấy là Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch UBND tỉnh Bình Dương tham gia Đoàn Công tác ra Trường Sa!" và cung cấp thêm: Thiếu tướng Quân đội là Chỉ huy trưởng BCHQS tỉnh, Đại tá Công an là Giám đốc Công an tỉnh cùng 1 số lãnh đạo Sở ngành, báo chí trong tỉnh, văn công đoàn Ca múa nhạc Bình Dương...
Chủ tịch Cung trong buổi họp đoàn ra Trường Sa (Blog của Mai thanh Hải) |
Ớ! Thế là Đoàn khách dân sự đầu tiên của mùa ra thăm Trường Sa này, oách quá rồi: Chủ tịch UBND tỉnh dẫn vài chục người ra thăm Trường Sa, với mấy cái xe ôtô từ 7 chỗ đến 40 chỗ, xe nào cũng dán băng rôn to phạc, chữ vàng chóe trên nền đỏ: "Đoàn tỉnh Bình Dương thăm và làm việc tại Trường Sa" và thành viên của Bình Dương đi lại trong Nhà khách, ai cũng giậm chân uỳnh uỵch, ưỡn ngực, mặt vác lên hiên ngang.
Mấy ngày ở Nhà khách, đợi thời tiết tốt để xuống tàu ra đảo, càng thấy nể Bình Dương "lắm tiền nhiều của".
Này nhé: Suốt ngày nhậu nhẹt, toàn rượu ngon và mồi thửa, mang từ Bình Dương, chất đầy trong xe ca 40 chỗ; các ca sĩ - diễn viên - nhạc công trong Đoàn Ca múa nhạc của tỉnh, chả kể sáng chiều vác loa đài ra hành lang, tập luyện hát múa cứ rộn ràng, oang oang như bắt người nghe phải nhảy….”
Đến ngày thứ 4 thì đúng là... vỡ trận. Buổi tối, đang thiu thiu trong phòng, bống thấy chiêng trống dập ầm ầm, cả bọn bực quá định thò đầu ra rủa: "Bọn điên, ngủ đi" mới tẻ ngửa là Đoàn Bình Dương đang nhậu nhẹt, làm lễ chia tay để sáng mai... vào lại Bình Dương.
Mình lại thấy Chủ tịch Cung chân ngắn, quần đùi, áo ba lỗ lạch bạch không dép từ bàn này sang bàn nọ, hô: "Chia tay! Dô! Dô!". Cánh Hải quân, từ lãnh đạo Quân chủng đến Vùng, mặt dài như cái bơm, thi nhau thuyết phục: "Có lịch phê duyệt từ Chính phủ xuống Bộ, Quân chủng, anh đợi 1-2 ngày nữa thời tiết tốt, rồi xuất phát!". Chủ tịch Cung vẫn ngúng nguẩy cái đầu hói: "Hông! Tôi phải zìa để mấy ngày nữa đi Nhựt Bổn!".
Cánh Hải quân quen kỷ luật, mặt xạm lại nhưng vẫn nín nhịn: "Nếu không thì anh để Đoàn ở lại, nhất là Văn công để phục vụ bộ đội!". Cung Chủ tịch vẫn: "Hông! Hông! Tui zìa thì chúng nó phải zìa!".
Và sáng sớm hôm sau Đoàn Cung Chủ tịch về thật, mấy cái xe chất đầy người, ai nấy mặt buồn xo tiếc nuối, trên xe vẫn chật cả trăm lít rượu ngâm và đồ nhậu, bên thành xe vẫn sót lại mảnh giấy của bảng khẩu hiệu: "Đoàn tỉnh Bình Dương đi thăm và làm việc tại Trường Sa", cậu lái xe mới bóc, vì xấu hổ…” (ngưng trích). (Xin xem website nầy để biết dân nói về về đám âm binh của UBND Tỉnh Bình Dương http://maithanhhaiddk.blogspot.com)
Với cung cách sống của những người đứng đầu tỉnh Bình Dương mà như thế thì làm sao mà nhà nước lại cho phép mở thành phố mang tên “Đông Đô Đại Phố”. Cái tên nghe hách xì xằng lắm vì nó rất Tàu, sặc mùi tiền bạc trong lúc dân không có đất để canh tác, không có đất để chôn cất người thân. Bác họ tôi chôn xuống xác chưa tan mà phải đào lên để làm quy hoạch. Rồi nhà của cán bộ lớn bé đều là nhà lầu ba bốn tầng nằm ở mặt tiền. Người Bình Dương gọi ông Chủ Tịch Lê Thanh Cung là “Chín Cung”. Nghe nói phe Chín Cung rất oai, vững vàng vì vây cánh ăn rơ rất mạnh, ngon lành nắm toàn bộ lãnh đạo Tỉnh như ông vua một cõi. Tiền cứ chảy vào nhà như nước. Ăn nhậu thì số một. Tôi có thằng bạn cơ hàn ngày xưa, mỗi lần thấy tôi trốn mất, nay làm trên Tỉnh Uỷ Tỉnh Bình Dương, gặp lại nó thấy tối ngày ăn nhậu, phát ngôn thì dơ bẩn và toàn là gái gú với sex nghe bẩn cả tai. Tôi rất thất vọng, Không hiểu tại sao cái chế độ đó lại giáo dục nó tốt đến như vậy?
Ai đi công tác, làm ăn hay du lịch nước ngoài về đều phải mua về biếu Chín Cung và nhóm ông ta loại rượu thượng hạng. Mỗi chai khoảng 70 - 80 triệu. Trước đó làm Phó Chủ Tịch Huyện Bến Cát, Chín Cung đã ký khống giấy chứng nhận quyền sử dụng đất hợp pháp của bà Hài cho ông Nguyễn Công Tinh Trung chiếm đất của bà hài bất hợp pháp. Sau đó lên chức PCT Tỉnh Ủy rồi CT Tỉnh Ủy nên được nhiều oai quyền. Ông ta cho xây ngôi biệt thự sang trọng, hoành tráng. Xung quanh toàn là những cây kiểng quý hiếm, nhập từ nước ngoài về.trị giá bạc tỉ. Một tác giả ẩn danh đã viết trong Blog rằng: “... Tiệc tùng thì toàn rượu ngoại, vừa uống vừa đổ là thói quen của các bác. Những người được mời đến nhà riêng thì toàn những DN cỡ bự, đại diện như anh Thắng Becamex mới đủ tư cách tham gia. Gần đây, cả tỉnh lại đồn rằng mấy anh lãnh đạo giờ họ “Mai” hết rồi. Vì M.T.T (Mai Thế Trung, Bí Thư Tỉnh Uỷ tỉnh Bình Dương) đã qua mặt cả anh Sáu, lộng quyền lâu rồi. Vì M.T.T nói gì cũng phải đúng. Sự thật còn nhiều sự thật đau lòng lắm. Nếu quý vị nào muốn biết thực hư thì hãy tìm hiểu sẽ rõ về sự thật. Còn nói về tình cảm thì anh Cung có hàng tá em út nhưng mối tình lâu năm nhất là khi anh Cung chưa về làm chủ tịch tỉnh, là cô người yêu tên “Nụ”, vợ ông Thanh No. 1. Cả tỉnh ai cũng biết, nhìn thấy riết rồi quen mắt và cho là có gì đâu mà lạ. Vài điều cho các quý vị xem xét, tìm hiểu và kết luận, xem tư cách của ông ta và một số quan chức đầu tỉnh đủ tư cách, đủ đạo đức hay chỉ dùng quyền lực lăm le đe dọa đến các DN và nỗi bất bình của dân BD. Khi sự thật chỉ mới được hé mở phần nào, họ có những quy luật riêng ngoài những quy của pháp luật quy định. Ai thấp cổ bé họng thì tự xử, vì các bác rất đồng lòng với nhau cho nên dân chúng bất bình mà không dám lên tiếng. Mốt số luật riêng mà chỉ có các DN mới hiểu rõ quy luật là gì và tại sao quy luật đó ra đời. Để chứng tỏ toàn thể lãnh đạo là “một lòng” cho nên nếu thấy bất công không chịu được thì…thì…thì “nhấn nút biến” hoặc phá sản. Còn DN nào biết điều, biết nghe ngoan ngoãn thì sẽ được cưng nhiều như Becamex chẳng hạn. Becamex là đứa con cưng của tỉnh. Mà ông bà ta thường nói “con cưng là con hư”, hiện nay cũng đang ôm 1 khối nợ to đùng, nhưng chưa ai dám “sờ” vào vì còn nể trọng “con anh 5, cháu anh 6”. Nhưng tôi tin sự thật không sớm muộn gì thì cũng được phanh phui. Các bác ấy cũng bẻ mặt vì cục cưng nó đã làm ra trò trống gì đâu, càng cố gắng xây dựng cho hoành tráng nhưng bên trong là phá hoại. Họ đang diễn tuồng rất hay, nhưng vỡ kịch hay dỡ đều có lúc phải hạ màn. Hãy chờ xem mà đau đớn!!” (Ngưng trích)
Dân đen như tôi thì biết gì thế giới của các quan. Tướng tá, mặt mày, đạo đức của các quan lớn tỉnh Bình Dương như thế làm sao mà dân đen như tôi hãnh diện. Chuyện bà Trần thị Hài yêu cầu Chủ Tịch Lê Thanh Cung ra đối thoại là chuyện mà quan lớn bé từ Trung Ương đến địa phương rêu rao mình là công bộc của dân, dân làm chủ, dân có quyền... Vậy tại sao dân đi yêu cầu quan đối thoại quan lợi sợ? Chẳng những vậy còn bắt bỏ tù?!
Chín Cung và Nguyễn Hoàng Sơn chỉ là một. Cá mè một lứa, vì cùng là dân Bến Cát có ăn chia hẳn hoi nên đã dùng quyền uy để lấp liếm hành vi sai trái, bậy bạ của mình và tiếp tục khẳng định quyết định thu hồi đất của bà Trần Thị Hài là “ĐÚNG 100%) (**)
Chưa hết, Xã Lai Uyên còn có ông Nguyễn Thành Tốt, Nguyên Chủ Tịch UBND Xã Lai Uyên, sau đó là Bí Thư Đảng Ủy, Chủ Tịch HĐND Xã Lai Uyên, Huyện Bết Cát cũng bảo kê bán buôn, chia chat đất đai của bà Hài (***)
Ở trong nước những tên tham quan, dốt nát, ngu muội ham ăn ham nhậu nầy lên mặt với dân. Và cho rằng dân bôi nhọ danh dự của chúng. Chúng có danh dự sao vậy cà? Nguồn gốc chăn trâu, ở đợ, ngày xưa ăn lá cây rừng để sống nay được thời làm quan rồi xoá sạch cái cốt khỉ đó sao?
Nay oai danh lừng lẫy đó được tung lên liên mạng cho bà con khắp thế giới chiêm ngưỡng đây. Có ngon ra oai coi thử?
(Còn tiếp)
Người Bình Dương
_____________________________________
Chú thích:
Đọc chi tiết phía dưới để tìm hiểu sự lắc léo của những nghị quyết như tờ giấy lộn của đám quan quân UBND tỉnh Bình Dương, quê ông Chủ Tịc nước Nguyễn Minh Triết.
(*) Quyết định số 5183/QĐ-UBND ngày 10 tháng 11 năm 2006 của ông cựu CTUBND Tỉnh Bình Dương Nguyễn Thanh Sơn.
(**) Đơn tố cáo Chủ Tịch Lê Thanh Cung ký khống giấy tờ sử dụng đất cho ông Nguyễn Cung Tinh Trung.
(***) Đơn tố cáo ông Chủ Tịch Xã Lai Uyên Nguyễn Thành Tốt.
No comments:
Post a Comment