Sunday, July 28, 2013

THƯ KHẨN GỞI CHỦ TỊCH NƯỚC VỀ VỤ TUYỆT THỰC CỦA ĐIẾU CÀY


Gia Minh, RFA
Nhiều người trong và ngoài nước hiện quan ngại cho tình hình sức khỏe của tù nhân Nguyễn Văn Hải, tức blogger Điếu Cày, đã tuyệt thực trong trại giam đến ngày thứ 36 tính đến hôm nay, chủ nhật 28 tháng 7.
Vừa qua một số nhân sĩ, trí thức gồm gần 60 vị đã gửi thư đến chủ tịch nước Trương Tấn Sang và chính phủ Việt Nam kêu gọi khẩn cấp giải quyết vụ tuyệt thực của blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải. Nhiều người tiếp tục ký tên vào thư này.

Tập trung chia sẻ với gia đình blogger Điếu Cày

Vào sáng chủ nhật 28 tháng 7, một số người tập trung tại quán cà phê Highland ở số 1 Tràng Tiền, Hà Nội để giao lưu với con trai và vợ của ông Nguyễn Văn Hải đang có mặt ở Hà Nội để kêu cứu.


Gia Minh hỏi chuyện tiến sĩ Nguyễn Quang A, người tham gia cuộc giao lưu, cũng như là người ký tên vào bức thư gủi chủ tịch nước và chính phủ Việt Nam về vụ tuyệt thực của blogger Điếu Cày. Trước hết, ông Nguyễn Quang A nói lại về cuộc giao lưu:

Ts Nguyễn Quang A: 9 giờ chúng tôi đến đó và cuộc giao lưu diễn ra rất bình thường, không có gì đặc biệt cả: mọi người hỏi thăm chị Tân và cháu Dũng, nói chuyện với nhau, cố gắng động viên gia đình anh Hải để cho thấy rằng đằng sau gia đình anh Điếu Cày có rất nhiều người sẵn sàng đùm bọc, giúp đỡ. Mục đích của cuộc giao lưu chỉ có thế thôi.

Tôi cũng nghe nói ở phía sau có người của cơ quan an ninh đến quay phim…; nhưng mọi người nói với nhau cứ nói chuyện bình thường, không có vấn đề gì cả.


Mọi người hỏi thăm chị Tân và cháu Dũng, nói chuyện với nhau, cố gắng động viên gia đình anh Hải để cho thấy rằng đằng sau gia đình anh Điếu Cày có rất nhiều người sẵn sàng đùm bọc, giúp đỡ.

Ts Nguyễn Quang A

Ít ra từ lúc 9 đến 10:30 khi tôi ra về vì bận việc, ‘người ta’ có ở chung quanh. Đi ra đến Nhà Hát Lớn, tôi thấy có một xe của cảnh sát và một xe của phường thì phải. Nhưng không ai có chủ trương gì khác ngoài việc giao lưu nên ít ra trong 1 tiếng rưỡi đồng hồ khi tôi có mặt tại đó thì không có chuyện gì đặc biệt xảy ra cả.

Gia Minh: Thưa tiến sĩ, ông là một trong gần 60 người đầu tiên ký vào thư gửi chủ tịch nước và chính phủ Việt Nam khẩn cấp giải quyết vụ tuyệt thực của blogger Điếu Cày, mà đến chủ nhật 28 tháng 7 đã 36 ngày rồi; ông thấy tình hình khẩn cấp ra sao?

Ts Nguyễn Quang A: Tôi nghĩ với tính mạng của một con người thì tình hình rất, rất khẩn cấp và nhà chức trách phải có tác động gì đấy rất khẩn cấp để tránh những hậu quả rất đáng tiếc có thể xảy ra. Đó là mong muốn của những người ký tên vào văn bản gửi cho chủ tịch nước và chính phủ, vì trong thẩm quyền của họ, họ có thể giải quyết những việc như thế, trong thẩm quyền của chủ tịch nước. Chưa nói đến chuyện sai đúng thế nào, nhưng trong mọi trường hợp họ có thẩm quyền, có quyền để can thiệp. Thậm chí chủ tịch nước có thẩm quyền ra một lệnh ân xá khẩn cấp ngay lập tức đối với ông Điếu Cày Nguyễn Văn Hải.


Tôi nghĩ với tính mạng của một con người thì tình hình rất, rất khẩn cấp và nhà chức trách phải có tác động gì đấy rất khẩn cấp để tránh những hậu quả rất đáng tiếc có thể xảy ra. Đó là mong muốn của những người ký tên vào văn bản gửi cho chủ tịch nước và chính phủ

Ts Nguyễn Quang A

Chúng tôi cũng yêu cầu phải trả lại tự do ngay lập tức cho các tù nhân lương tâm.

Gia Minh: Hẳn nhiên cơ sở của kêu gọi đó là sự vô tội của những hoạt động bị kết án của ông này?

Ts Nguyễn Quang A: Chắc chắn là như vậy. Bởi vì chúng tôi không có đầy đủ thông tin, chúng tôi chỉ dựa trên những thông tin mà báo chí đã đưa, cũng như các kênh truyền tin của Nhà nước đã đưa về việc xử, tòa án và các bản án đối với các ông ấy. Chúng tôi nhận thấy rằng với những thông tin như vậy, người ta không có tội gì cả.

Gia Minh: Qua theo dõi trong những ngày vừa qua, ông thấy diễn tiến sự giải quyết thế nào?

Ts Nguyễn Quang A: Chúng tôi rất áy náy về chuyện giải quyết như thế nào. Hôm thứ sáu tôi có cùng đi với chị Tân và cháu Dũng đến Tổng Cục 8, sau đó đến Bộ Công An và rồi Thanh Tra Bộ Công An; họ nói nhận đơn và sẽ giải quyết và họ nói đến thứ hai, tức ngày mai, họ sẽ trả lời cho gia đình anh Điếu Cày. Có lẽ phải đợi đến ngày mai để xem ứng xử của họ thế nào. Ít ra những cơ quan ở ngoài này không chạy trốn như Viện Kiểm sát Nhân dân ở Nghệ An. Hôm trước khi cháu Dũng, chị Tân và một số anh em khác nữa đến đó, gần như bỏ trống cơ quan và dường như không có ai muốn tiếp xúc gì với mọi người cả.

Gia Minh: Trong thư gửi chủ tịch nước và chính phủ có nhắc đến việc trả tự do cho tù nhân lương tâm ở Việt Nam, liên quan đến vụ của blogger Điếu Cày, thông tin được nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa đưa ra nên bị biệt giam; vậy mọi người có quan tâm đến tình hình đó ra sao?

Ts Nguyễn Quang A: Chúng tôi chỉ nhận được những thông tin hoặc của gia đình, hoặc của những người liên quan làm việc trong trại giam như bác sĩ… rất đáng tiếc, những thông tin đó có khi trái ngược nhau 180 độ.

Tôi nghĩ sẽ tốt cho chính quyền Việt Nam nếu họ cho phép thành lập, ví dụ, một ủy ban độc lập về bảo vệ quyền của những người bị giam giữ để ủy ban này vào các trại tù để gặp gỡ tù nhân, có tiếng nói độc lập để tìm cách thông báo với công luận, với nhân dân cho rõ. Nhưng đáng tiếc, lúc này thông tin không được ‘thông suốt’ và việc đó chỉ gây nên bất ổn, không có lợi cho bất cứ ai kể cả chính quyền và mọi người dân bình thường.

Gia Minh: Cám ơn tiến sĩ Nguyễn Quang A.

No comments:

Post a Comment