Hai ngày qua, 16 và 17/10/2013, Hương Sơn, quê ngoại của tôi lũ
quét đã làm trôi nhiều nhà cửa và tài sản của nhân dân. Nhiều bà mẹ đã khóc vì
không còn gì cho con ăn. Nhiều người cha thổn thức không biết rồi đây sẽ lấy gì
cho các con đi học. Sách vở quần áo bị cuốn trôi hết rồi! Hỡi những ai còn chút
tình dân tộc, nghĩa đồng bào! Chúng ta hãy góp mỗi người một tấm bánh, một gói
mì, một chiếc áo trẻ con…để giúp đồng bào Miền Trung bị thiệt hại nặng nề sau
trận lũ của cơn bão số 11 vừa qua đã làm 18 người chết, hàng trăm người bị
thương và hàng chục ngàn ngôi nhà của dân bị hư hại! Xin trân trọng cám ơn!
ÔNG
TRỜI CÓ THƯƠNG DÂN KHÔNG?
Chiều qua ra đứng bờ sông
Nhìn về quê mẹ mà lòng quặn đau
Tình thân ruột thịt đồng bào
Chìm trong biển nước thét gào lòng con
Chiều qua ra đứng bờ sông
Nhìn về quê mẹ mà lòng quặn đau
Tình thân ruột thịt đồng bào
Chìm trong biển nước thét gào lòng con
Ngoại nay đã chín hai tròn
Khóc nhìn đàn chít hãy còn bé thơ
Mà lòng ngoại cứ ngẩn ngơ
Lấy gì nuôi chít bây giờ cháu ơi?
Nhìn theo nước lũ về xuôi
Bồng bềnh gà lợn vật nuôi giữa dòng
Ông trời có thương dân không?
Nghe chăng tiếng khóc xé lòng quê hương?
Hà Nội, 18/10/2013
Hồn Dân Việt
Bài Thứ Hai:
VĂN
CAO HỒN VIỆT CAO VỜI VỢI!
Văn Cao Hồn Việt cao vời vợi!
Mãi đỉnh Thiên Thai, Cõi Niết Bàn
Những kẻ vô thần không tới được
Ngoài tầm tay với lũ Việt gian
Có lẽ ngàn năm Người vẫn sống
Trong lòng dân Việt giữa trời Nam
Quân xéo giày Người giờ đâu tá?
Hay đã tan xương giữa cõi phàm
Văn Cao Hồn Việt cao vời vợi!
Mãi đỉnh Thiên Thai, Cõi Niết Bàn
Những kẻ vô thần không tới được
Ngoài tầm tay với lũ Việt gian
Có lẽ ngàn năm Người vẫn sống
Trong lòng dân Việt giữa trời Nam
Quân xéo giày Người giờ đâu tá?
Hay đã tan xương giữa cõi phàm
Hà
Nội, 21/10/2013
Hồn
Dân Việt
Bài
Thứ Ba:
PHẢI CHI "HAI MƯƠI THÁNG
MƯỜI"?
Phải chi "Hai mươi tháng Mười"?
Để khen bà, mẹ, khen người mình thương
Khen cô, khen bạn ở trường
Khen bao cô gái Trường Sơn một thời
Khen phụ nữ khắp nơi nơi
Cần đất dự án khen người hiến không
Phải chi "Hai mươi tháng Mười"?
Để khen bà, mẹ, khen người mình thương
Khen cô, khen bạn ở trường
Khen bao cô gái Trường Sơn một thời
Khen phụ nữ khắp nơi nơi
Cần đất dự án khen người hiến không
Nhưng còn bà chống lệnh ông
Có ngay đầu gấu và công an về
Văn Giang một sáng đầu hè(*)
Ba ngàn “đầu gấu” hiện về cướp không!
...
Đố ai tát cạn Bể Đông
Để người phụ nữ nhà nông hết buồn
Có ngay đầu gấu và công an về
Văn Giang một sáng đầu hè(*)
Ba ngàn “đầu gấu” hiện về cướp không!
...
Đố ai tát cạn Bể Đông
Để người phụ nữ nhà nông hết buồn
Hết phường ác bá xã thôn
Quanh năm la liếm xác hồn chị em!
Hà Nội, 21/10/2013
Hồn Dân Việt
(*). Ngày 24/4/2012, hơn ba ngà công an và đầu gấu tỉnh Hưng Yên
đã tràn về đàn áp một ngàn nông dân Văn Giang tay không để cướp
đất cho dự án khu đô thị ECOPARK.
Bài
Thứ Tư:
NẾU
CHỈ BIẾT SỐNG CHO RIÊNG MÌNH?
Nếu chỉ biết sống cho riêng mình, sống làm gì chật đất?
Những loài thú giữa rừng xanh chúng còn có bầy đàn
Chúng còn biết cùng nhau giữ giang sơn lãnh địa
Đâu phải như loài Lê Chiêu Thống việt gian!
Cũng có chút học hành mà sống như phường vô học
Sao không sợ cháu con nguyền rủa mãi ngàn đời?
Ai đã bán cho Tàu biển, rừng xanh gấm vóc?
Dâng Hoàng Sa hòn ngọc giữa biển khơi!
Mẹ Việt Nam ơi! Trải bao nhiêu năm ròng mẹ khóc
Ngồi đợi tìm xác các con rải rác khắp Trường Sơn
Và căm hận kẻ vâng lời Mao, gây nồi da xáo thịt
Anh em chém giết nhau mà đâu rõ nguồn cơn!
Thay mặt trí thức Việt Nam, Hồn Dân xin lỗi mẹ!
Đã đớn hèn không chống nổi bọn ngông cuồng
Nhưng dân tộc hôm nay vẫn còn đây tuổi trẻ
Sẽ vùng đứng lên cứu Tổ Quốc non sông!
Hà Nội, 21/10/2013
Hồn Dân Việt
Nếu chỉ biết sống cho riêng mình, sống làm gì chật đất?
Những loài thú giữa rừng xanh chúng còn có bầy đàn
Chúng còn biết cùng nhau giữ giang sơn lãnh địa
Đâu phải như loài Lê Chiêu Thống việt gian!
Cũng có chút học hành mà sống như phường vô học
Sao không sợ cháu con nguyền rủa mãi ngàn đời?
Ai đã bán cho Tàu biển, rừng xanh gấm vóc?
Dâng Hoàng Sa hòn ngọc giữa biển khơi!
Mẹ Việt Nam ơi! Trải bao nhiêu năm ròng mẹ khóc
Ngồi đợi tìm xác các con rải rác khắp Trường Sơn
Và căm hận kẻ vâng lời Mao, gây nồi da xáo thịt
Anh em chém giết nhau mà đâu rõ nguồn cơn!
Thay mặt trí thức Việt Nam, Hồn Dân xin lỗi mẹ!
Đã đớn hèn không chống nổi bọn ngông cuồng
Nhưng dân tộc hôm nay vẫn còn đây tuổi trẻ
Sẽ vùng đứng lên cứu Tổ Quốc non sông!
Hà Nội, 21/10/2013
Hồn Dân Việt
Bài
Thứ Năm:
Đêm
đã khuya nhưng tôi không tài nào chợp mắt được. Càng thao thức, càng thương Bác
Văn Cao một đời lận đận, đói nghèo và bị ghẻ lạnh. Bắt chước Tố Như, tôi cũng
băn khoăn không biết liệu ba trăm năm sau, còn có ai nhớ tới Bác nữa
không?
VĂN
CAO ƠI BÁC NGỦ CHƯA?
Văn
Cao ơi Bác ngủ chưa?
Thương
ai mà thức tới giờ, Bác ơi
Suối Mơ người cũ quên rồi
Thiên Thai cô quạnh nhớ người Tịch Dương!
Trách ai khéo vẽ con đường
Một đời ai oán thê lương tới giờ!
Bác ơi, bài hát dưới cờ
Nhuộn loang máu đỏ bây giờ tặng ai?
Chỉ
vài năm chục nay mai
Liệu
còn ai hát bài này nữa không?
Đêm 23/10/2013
Hồn Dân Việt
Đêm 23/10/2013
Hồn Dân Việt
No comments:
Post a Comment