Tôi không có ý định nhắc đến Tướng Giáp nữa, bởi công tội của
ông thì đã quá rõ ràng khi nhìn vào xã hội Việt Nam hôm nay đang vô cùng loạn lạc. Đạo
đức gia đình, xã hội suy đồi đến mức không thể suy đồi hơn được nữa. Trộm cướp,
hãm hiếp, giết người xãy ra từng ngày từng bữa trên khắp mọi miền đất nước, cha
hãm hiếp con gái, vợ giết chồng để dễ bề thông dâm với tình nhân, vợ bí thư xã
giết chủ nợ để quỵt tiền vay ăn chơi đàn đúm… Và một đất nước khốn khó, đói nghèo, tụt hậu hàng thế kỷ
so với các nước láng giềng, nhân sỹ, trí thức thì nhược hèn chỉ biết khom lưng
cúi đầu trước bạo quyền cộng sản, chỉ biết làm ngơ trước hiểm họa cả dân tộc sắp
bị Hán hóa, sắp phải trở lại thời kỳ Bắc thuộc lần thứ 3… Như vậy, khỏi nói ra
thì ai ai cũng hiểu rằng cả tứ trụ công thần của chế độ cộng sản Việt Nam là HỒ,
CHINH, ĐỒNG, GIÁP thực ra là công thần hay tội đồ của dân tộc. Vì vậy mà tôi đã
quyết định không phí hoài thời gian và công sức để viết về tướng Giáp nữa, mà cứ
để cho lịch sử và các thế hệ người Việt phán xét những kẻ tội đồ, đã mang vô vàn đau thương tang tóc đến cho giống nòi, cho đất nước.
Nhưng tôi đã không thể giữ được thái độ im lặng được nữa khi một đại biểu
Quốc Hội, một Phó Chủ nhiệm Ủy ban Văn
hóa - Giáo dục - Thanh niên - Thiếu niên và Nhi đồng của Quốc Hội là Lê Như Tiến, vừa “đề nghị Nhà nước trình UNESCO vinh danh Đại tướng Võ Nguyên Giáp làanh hùng giải phóng dân tộc, nhà quân sự kiệt xuất thế giới” với những lời
lẽ hà lạm rằng “Ngoài những đề xuất như đặt
tên đường, mở bảo tàng hay xây dựng tượng đài, nhà nước cần đề nghị Tổ chức
Giáo dục - Khoa học và Văn hóa của Liên Hiệp Quốc (UNESCO) vinh danh Đại tướng
Võ Nguyên Giáp là anh hùng giải phóng dân tộc và nhà quân sự kiệt xuất thế giới.
Dân tộc Việt Nam đã có 2 vị từng được UNESCO và quốc tế vinh danh là Anh hùng
Giải phóng Dân tộc, Danh nhân văn hóa thế giới là Nguyễn Trãi và Chủ tịch Hồ
Chí Minh. Tôi nghĩ, Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã có công lớn trong 2 chiến thắng
chấn động địa cầu, ghi danh sử sách thế giới là Điện Biên Phủ năm 1954 và giải
phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước năm 1975. Chắc chắn, với những
chiến công lẫy lừng như thế, với quân đội đi từ con số 0, bất cứ ai cũng phải
khâm phục ông là nhà quân sự kiệt xuất của thế giới.” Sic.
Trước hết, xin được thưa rằng UNESCO chưa bao giờ vinh danh Hồ
Chí Minh là danh nhân văn hóa thế giới cả. Bởi thế giới loài người ngày nay ai
cũng tỏ tường rằng Hồ Chí Minh, thực chất chỉ là một kẻ thất phu, một tên vô lại,
vô học, một kẻ lắm vợ nhiều con mà chẳng có trách nhiệm với con với vợ, tức là
chưa biết tù thân, tề gia, thì làm sao lại mong bình được thiên hạ. Vậy thì sao
Hồ Chí Minh lại là một anh hung giải phóng dân tộc được? Cả tập Ngục Trung Nhật
Ký là của một tù nhân người Hoa do Hồ đánh cắp về rồi cũng được Bộ Chính Trị,
được Đảng cộng sản gán cho ông Hồ, rồi cả những danh ngôn của các danh nhân thế
giới, cũng được đảng nhét cả vào miệng ông Hồ trong khi trên thực tế, ông Hồ chưa
bao giờ được học hành qua bậc tiểu học, “mà nhân bất học, bất tri lý” thì làm
sao ông Hồ lại được UNESCO vinh danh là danh nhân văn hóa được mà những người cộng
sản Việt Nam cứ tuyên bố vung vít và hà lạm như thế để tiếp tục lừa bịp người
dân? Đó là chưa nói đến việc Cộng Đồng Quốc Tế đã từng lên án tội ác chống lại
loài người của chủ nghĩa cộng sản cũng như của các lãnh tụ cộng sản, nói chung.
Riêng ông Hồ, thì tội ác đó còn lớn gấp bội phần bởi ngoài tội ác thảm sát đồng
bào trong cải cách ruộng đất, trong Tổng Công Kích Và Nỗi Dậy Mậu Thân 1968,
thì việc Hồ Chí Minh bí mật thủ tiêu những cộng sự của mình cũng như thanh trừng
những người yêu nước thuộc các đảng phái chính trị không cộng sản khác. Đó là
chưa nói đến việc thế giới loài người đã khám phá ra Hồ Chí Minh, chính là Hồ Tập
Chương, một trùm tình báo của Hoa Nam được cài cắm vào Việt Nam để thực hiện kế
hoạch Hán Hóa Việt Nam. Vậy thì làm sao Hồ Chí Minh lại có thể là một anh hung giải
phóng dân tộc Việt Nam hay một danh nhân văn hóa để được UNESCO vinh danh như tổ
chức này đã từng vinh danh nhà van hóa, quân sự, chính trị Nguyễn Trãi được?
Là một học trò trung thành của Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp chính
là kẻ đã hiện thực hóa mọi chương trình, kế hoạch đấu tố, nướng quân và thảm
sát đồng bào do Hồ Chí Minh hoạch định, thì Giáp đích thực là một đại đồ tể, một
đại tội đồ của dan tộc, như Hồ Chí Minh, thì hà cớ gì lại “đề nghị Tổ chức Giáo dục - Khoa học và Văn hóa của Liên Hiệp Quốc
(UNESCO) vinh danh Đại tướng Võ Nguyên Giáp là anh hùng giải phóng dân tộc và
nhà quân sự kiệt xuất thế giới.” Bởi đây là một hành động làm nhục cả dân tộc
Việt Nam, bởi việc đó của Lê Như Tiến, của Quốc Hội và nhà nước Việt Nam chẳng
khác nào đi đề xuất UNESCO vinh danh Adolf Hitler,
Mussolini, Joseph Staline, Pol Pot, Iêng Sary, Mao Trạch Đông và những tội phạm
chiến tranh khác là anh hung giải phóng dân tộc, là danh nhân văn hóa thế giới?
Trải qua những xung đột giữa các nền văn hóa, văn minh của nhân loại, con người đã đúc kết được rằng không có cuộc chiến tranh nào là tốt đẹp và cũng chẳng có nền hòa bình nào là tồi tệ cả, vậy thì Tướng Giáp, kẻ đã được coi là chiến thắng, khi đã tiếp đón hơn 300.000 binh lính Tàu Ô cùng hàng triệu thanh niên Việt Nam bị đưa vào cuộc chiến, với vũ khí của Nga, Tàu để truy diệt hàng triệu đồng bào, đồng chủng của mình để dành quyền cai trị đất nước cho đảng, cho giai cấp của tướng Giáp, thì Giáp có phải là một anh hùng giải phóng dân tộc hay chỉ là một tội phạm chiến tranh, một đại tội đồ tàn hại dân tộc?
Vậy, với tư cách là một con dân Đất Việt, chúng tôi yêu cầu đảng
cộng sản Việt Nam, Quốc Hội Nước CHXHCN Việt Nam và nhà nước Việt Nam chấm dứt
ngay việc làm ngu xuẩn là đề nghị UNESCO vinh danh tướng Giáp, bởi cái ngu xuẩn đó của quý vị, không chỉ
mang lại nỗi nhục riêng cho những người cộng sản quý vị, mà còn lây cái nhục đến
cho tất cả những người Việt Nam dù không phải là cộng sản, dù hiện không ở trên
đất nước Việt Nam, nhưng vẫn mang trong mình dòng máu Việt.
Bởi Tổ tiên Việt Nam há chẳng đã dạy dỗ chúng ta rằng: “Người dại
để l… người khôn xấu hổ” đó sao!
Nguyễn Thu Trâm, 8406
Chú thích:
Đài phát thanh RFA
Nguyễn Thu Trâm, 8406
Chú thích:
UNESCO đã từng đính chính và xác
nhận việc ĐÃ KHÔNG và CHƯA BAO GIỜ vinh danh cho Hồ Chí Minh để trả
lời với một số báo chí ngoại quốc và cả Đài phát thanh RFA những năm trước
đây.
Đài phát thanh RFA
(NGHỊ QUYẾT VINH DANH HCM (Pháp ngữ) của Bộ ngoại giao CSVN đưa ra năm 1987)
Võ đông Giang |
Thông lệ của UNESCO:
Câu chuyện bắt đầu với ngày sinh của ông Hồ và thông lệ của UNESCO,là tưởng niệm ngày sinh thứ 100, hay chia chẵn cho 100, của những nhân vật kiệt xuất của các nứơc thành viên, theo đề nghị từ các nứơc ấy, nên trứơc hết, thiết tưởng phải nói về ngày sinh của ông Hồ, mặc dù ai cũng nói rằng ông sinh ngày 19 tháng năm năm 1890.
Nhà báo Bùi Tín nói:“Tôi theo dõi vấn đề này đến 15 năm nay và hiện nay tôi cũng vẫn chưa xác định được ngày sinh đúng của ông Hồ là ngày nào, bởi vì ổng khai đều là chính thức cả đến 5 chỗ, mà 5 chỗ đó là 5 ngày sinh khác nhau.
Và ngày sinh gốc thì ngay sổ sinh ở quê ổng là làng Kim Liên cũng là khác, theo ngày âm lịch mà chuyển sang (dương lịch) cũng không phải là Ngày 19-5-1890.
Thế rồi ngày mà ổng sang Moscow đáng lẽ phải khai đúng với Quốc Tế Cộng Sản III (Đệ Tam Quốc Tế) cũng lại khai khác đi là Tháng 4 chứ không phải là Tháng 5.
Thế rồi đến ngày khi ở Pháp khi ổng trả lời phỏng vấn trên tờ Le Paria với tờ L'Humanité cũng lại khác nữa.
Cho đến nay thì tôi nghĩ là không ai có thể chứng minh được ngày sinh chính thức của ông Hồ là ngày nào, nhưng chỉ biết đích xác Ngày 19 Tháng 5 là một ngày giả.”
Những vận động của CS Hà Nội
Sau khi đề nghị Đại hội đồng khóa 24 của UNESCO thông qua nghị quyết kỷ niệm lần thứ 100 ngày sinh của ông Hồ, và ghi tên ông Hồ vào danh sách danh nhân thế giới sẽ đựơc tổ chức kỷ niệm vào năm 1990.
Đề nghị ấy đựơc đại hội đồng khóa 24 của UNESCO chấp thuận và phần bịên minh của ông Võ Đông Giang được ghi nguyên văn trong bản nghị quyết. Văn bản này đựơc ghi lại trong hồ sơ lưu trữ của đại hội đồng khóa họp thứ 24 tại Paris từ 20 tháng 10 đến 20 tháng 11 năm 1987, ở trang 134, mục 18.65, và phóng ảnh đựơc đính kèm.
@Đường link và hình chụp văn bản ở trên dẫn tới hồ sơ này để các bạn dễ tham khảo.
Phần cuối bản nghị quyết đề nghị tổng giám đốc UNESCO có các bứơc đi thích hợp để kỷ niệm ngày sinh thứ 100 của chủ tịch Hồ Chí Minh, đồng thời hỗ trợ các họat động kỷ niệm đựơc tổ chức nhân dịp này, nhất là với những họat động ở Việt Nam.
Như vậy, nghị quyết vinh danh ông Hồ Chí Minh của UNESCO là có thật, theo đề nghị của phái đòan Việt Nam và dựa trên những điều phái đòan Việt Nam đưa ra để biện minh. Cùng với ông Hồ, còn có một số nhân vật khác, trong đó ở Á Châu, có ông Nehru của Ấn độ. Vấn đề thứ hai là UNESCO, nhất là ông tổng giám đốc đã thực hiện nghị quyết ấy thế nào, vì từ khi có nghị quyết đến khi dự trù thực hiện, còn gần ba năm nữa.
Cộng đồng người Việt Hải ngoại phản đối:
Tiến sĩ Nguyễn Văn Trần kể lại:
Khi chúng tôi ở Paris hay tin được có cái quyết định vừa được ban hành thì anh em chúng tôi ở Paris lập tức họp lại với nhau và thảo luận cái phương pháp nào, tìm cách chống lại nghị quyết của UNESCO.
Xét đến 2 tư cách :
1) Hồ Chí Minh là một nhà văn hoá ?
2) Hồ CHí Minh là một người giải phóng dân tộc khỏi ách thực dân Pháp?
Thì chúng tôi vận động dư luận Việt Nam phản đối cả hai điểm đó.
@ Điểm thứ nhứt: Hồ CHí Minh không phải là nhà văn hoá : Căn cứ vào trình độ học vấn của Hồ Chí Minh thì tất cả tài liệu chúng tôi có đưa ra là Hồ Chí Minh chỉ học qua Lớp 3, không thể là nhà văn hoá được. Và tác phẩm Ngục Trung Nhật Ký mà nhà cầm quyền Việt Nam đưa ra cho đó là tác phẩm của Hồ Chí Minh thì được Giáo sư Lê Hữu Mục chứng minh rằng tác phẩm đó không phải là một tác phẩm thật của Hồ Chí Minh. Vấn đề văn hoá thì chứng mình rõ ràng rồi, tất cả ai cũng thấy, mấy người khác cũng nhìn nhận chuyện đó.
@ Điểm thứ 2: Bây giờ chứng minh ông Hồ không phải là nhà giải phóng thì họ cũng nhìn nhận bởi vì Hồ Chí MInh có công đánh đuổi thực dân Pháp nhưng mà để thiết lập một chế độ cộng sản chứ không phải là một chế độ thật sự như người Việt Nam mong muốn. Điều đó họ thấy rõ. Chúng tôi họp đồng bào ở vùng Paris và tổ chức một uỷ ban để phản đối UNESCO về việc chấp thuận làm lễ cho Hồ Chí Minh ở Paris, tại trụ sở UNESCO.
Uỷ Ban đó chúng tôi chọn cái tên là : UỶ BAN TỐ CÁO TỘI ÁC Hồ Chí Minh.
Anh em bầu tôi làm tổng thư ký.”Ông Nguyễn Văn Trần cũng cho biết là chủ trương của cộng đồng người Việt hải ngọai và họat động của ủy ban đựơc sự ủng hộ mạnh mẽ của Hội Cựu Chiến Binh Pháp và Quốc Hội cũng như Chính Phủ Pháp, vì một số cựu chiến binh khi đó đã tham chính hay trở thành đại biểu dân cử, và họ biết rất rõ về Việt Nam, dưới sự lãnh đạo của ông Hồ Chí Minh.
Tiến sĩ Nguyễn Văn Trần : “Và chúng tôi liên lạc được với Hội Cựu Chiến Binh và Hội Những Người Bạn Đông Dương (L'ANAI) do Tướng Simon làm Hội Trưởng. Ông giới thiệu những người trong quân đội Pháp, những công chức ở đây mà bây giờ họ là dân biểu và thượng nghị sĩ.
Câu chuyện bắt đầu với ngày sinh của ông Hồ và thông lệ của UNESCO,là tưởng niệm ngày sinh thứ 100, hay chia chẵn cho 100, của những nhân vật kiệt xuất của các nứơc thành viên, theo đề nghị từ các nứơc ấy, nên trứơc hết, thiết tưởng phải nói về ngày sinh của ông Hồ, mặc dù ai cũng nói rằng ông sinh ngày 19 tháng năm năm 1890.
Nhà báo Bùi Tín nói:“Tôi theo dõi vấn đề này đến 15 năm nay và hiện nay tôi cũng vẫn chưa xác định được ngày sinh đúng của ông Hồ là ngày nào, bởi vì ổng khai đều là chính thức cả đến 5 chỗ, mà 5 chỗ đó là 5 ngày sinh khác nhau.
Và ngày sinh gốc thì ngay sổ sinh ở quê ổng là làng Kim Liên cũng là khác, theo ngày âm lịch mà chuyển sang (dương lịch) cũng không phải là Ngày 19-5-1890.
Thế rồi ngày mà ổng sang Moscow đáng lẽ phải khai đúng với Quốc Tế Cộng Sản III (Đệ Tam Quốc Tế) cũng lại khai khác đi là Tháng 4 chứ không phải là Tháng 5.
Thế rồi đến ngày khi ở Pháp khi ổng trả lời phỏng vấn trên tờ Le Paria với tờ L'Humanité cũng lại khác nữa.
Cho đến nay thì tôi nghĩ là không ai có thể chứng minh được ngày sinh chính thức của ông Hồ là ngày nào, nhưng chỉ biết đích xác Ngày 19 Tháng 5 là một ngày giả.”
Những vận động của CS Hà Nội
Sau khi đề nghị Đại hội đồng khóa 24 của UNESCO thông qua nghị quyết kỷ niệm lần thứ 100 ngày sinh của ông Hồ, và ghi tên ông Hồ vào danh sách danh nhân thế giới sẽ đựơc tổ chức kỷ niệm vào năm 1990.
Đề nghị ấy đựơc đại hội đồng khóa 24 của UNESCO chấp thuận và phần bịên minh của ông Võ Đông Giang được ghi nguyên văn trong bản nghị quyết. Văn bản này đựơc ghi lại trong hồ sơ lưu trữ của đại hội đồng khóa họp thứ 24 tại Paris từ 20 tháng 10 đến 20 tháng 11 năm 1987, ở trang 134, mục 18.65, và phóng ảnh đựơc đính kèm.
@Đường link và hình chụp văn bản ở trên dẫn tới hồ sơ này để các bạn dễ tham khảo.
Phần cuối bản nghị quyết đề nghị tổng giám đốc UNESCO có các bứơc đi thích hợp để kỷ niệm ngày sinh thứ 100 của chủ tịch Hồ Chí Minh, đồng thời hỗ trợ các họat động kỷ niệm đựơc tổ chức nhân dịp này, nhất là với những họat động ở Việt Nam.
Như vậy, nghị quyết vinh danh ông Hồ Chí Minh của UNESCO là có thật, theo đề nghị của phái đòan Việt Nam và dựa trên những điều phái đòan Việt Nam đưa ra để biện minh. Cùng với ông Hồ, còn có một số nhân vật khác, trong đó ở Á Châu, có ông Nehru của Ấn độ. Vấn đề thứ hai là UNESCO, nhất là ông tổng giám đốc đã thực hiện nghị quyết ấy thế nào, vì từ khi có nghị quyết đến khi dự trù thực hiện, còn gần ba năm nữa.
Cộng đồng người Việt Hải ngoại phản đối:
Tiến sĩ Nguyễn Văn Trần kể lại:
Khi chúng tôi ở Paris hay tin được có cái quyết định vừa được ban hành thì anh em chúng tôi ở Paris lập tức họp lại với nhau và thảo luận cái phương pháp nào, tìm cách chống lại nghị quyết của UNESCO.
Xét đến 2 tư cách :
1) Hồ Chí Minh là một nhà văn hoá ?
2) Hồ CHí Minh là một người giải phóng dân tộc khỏi ách thực dân Pháp?
Thì chúng tôi vận động dư luận Việt Nam phản đối cả hai điểm đó.
@ Điểm thứ nhứt: Hồ CHí Minh không phải là nhà văn hoá : Căn cứ vào trình độ học vấn của Hồ Chí Minh thì tất cả tài liệu chúng tôi có đưa ra là Hồ Chí Minh chỉ học qua Lớp 3, không thể là nhà văn hoá được. Và tác phẩm Ngục Trung Nhật Ký mà nhà cầm quyền Việt Nam đưa ra cho đó là tác phẩm của Hồ Chí Minh thì được Giáo sư Lê Hữu Mục chứng minh rằng tác phẩm đó không phải là một tác phẩm thật của Hồ Chí Minh. Vấn đề văn hoá thì chứng mình rõ ràng rồi, tất cả ai cũng thấy, mấy người khác cũng nhìn nhận chuyện đó.
@ Điểm thứ 2: Bây giờ chứng minh ông Hồ không phải là nhà giải phóng thì họ cũng nhìn nhận bởi vì Hồ Chí MInh có công đánh đuổi thực dân Pháp nhưng mà để thiết lập một chế độ cộng sản chứ không phải là một chế độ thật sự như người Việt Nam mong muốn. Điều đó họ thấy rõ. Chúng tôi họp đồng bào ở vùng Paris và tổ chức một uỷ ban để phản đối UNESCO về việc chấp thuận làm lễ cho Hồ Chí Minh ở Paris, tại trụ sở UNESCO.
Uỷ Ban đó chúng tôi chọn cái tên là : UỶ BAN TỐ CÁO TỘI ÁC Hồ Chí Minh.
Anh em bầu tôi làm tổng thư ký.”Ông Nguyễn Văn Trần cũng cho biết là chủ trương của cộng đồng người Việt hải ngọai và họat động của ủy ban đựơc sự ủng hộ mạnh mẽ của Hội Cựu Chiến Binh Pháp và Quốc Hội cũng như Chính Phủ Pháp, vì một số cựu chiến binh khi đó đã tham chính hay trở thành đại biểu dân cử, và họ biết rất rõ về Việt Nam, dưới sự lãnh đạo của ông Hồ Chí Minh.
Tiến sĩ Nguyễn Văn Trần : “Và chúng tôi liên lạc được với Hội Cựu Chiến Binh và Hội Những Người Bạn Đông Dương (L'ANAI) do Tướng Simon làm Hội Trưởng. Ông giới thiệu những người trong quân đội Pháp, những công chức ở đây mà bây giờ họ là dân biểu và thượng nghị sĩ.
HỒ CHÍ MINH NẰM TRONG DANH SÁCH NHỮNG ÁC QUỶ GHÊ TỠM NHẤT CỦA LỊCH SỬ LOÀI NGƯỜI
History's Greatest Monsters
Dictators responsible for massive crimes against humanity (over 20 million dead)for massive crimes against humanity (over 20 million dead)
Dictators responsible for massive crimes against humanity (over 20 million dead)for massive crimes against humanity (over 20 million dead)
Name | Country | Time in Power | Regime type | Notable Events | After... |
Joseph Stalin | USSR | 1924-1953 | Communist | Revolutionary regime | died in office |
Adolph Hitler | Germany | 1933-1945 | Fascist | World War II, Jewish Holocaust | committed suicide |
Mao Tse-Tung | China | 1945-1976 | Communist | Revolutionary regime | died in office |
Dictators responsible for horrible atrocities (at least 1 million dead)
Name | Country | Time in Power | Notable Events | Regime type | After... |
King Leopold II | Belgium | 1865-1909 | Colonization of the Congo | Monarch | died in office |
Kaiser Wilhelm II | Germany | 1888-1918 | World War I | Monarch | fled, died in exile |
Czar Nicholas II | Russia | 1894-1917 | World War I | Monarch | overthrown, killed |
Enver Pasha, member of triumvirate dictatorship | Turkey | 1913-1918 | Armenian genocide | Military | fled, died in rebellion |
Vladimir Lenin | USSR | 1917-1924 | Russian Civil War | Communist | died in office |
Emperor Hirohito | Japan | 1926-1989 | World War II | Monarch | died in office |
Prime Minister Hirota Koki | 1936-1937 | Military | resigned, tried, executed | ||
Prime Minister Tojo Hideki | 1941-1944 | Military | resigned, tried, executed | ||
President Chiang Kai-shek | China / Taiwan | 1928-1949 | Chinese Civil War | Military | died in office |
President Ho Chi Minh | North Vietnam | 1945-1969 | Vietnam War | Communist | died in office |
President Kim Il Sung | North Korea | 1948-1994 | Korean War | Communist | died in office |
President Yahya Khan | Pakistan | 1969-1971 | Indo-Pakistan War | Military | resigned, died |
President Saddam Hussein | Iraq | 1969-2003 | Iran-Iraq War, Kurdish genocide | one party state | overthrown, tried, executed |
Prime Minister Pol Pot | Cambodia | 1975-1979 | Cambodian genocide | Communist | overthrown, arrested, died awaiting trial |
President Kim Jong Il | North Korea | 1994- | chronic famines | Communist | still in power |
Generally bad dictators (over 10,000 killed)
President Kemal Ataturk | Turkey | 1920-1938 | one party state | died in office |
Prime Minister Benito Mussolini | Italy | 1922-1943 | Fascist | overthrown, killed |
Prime Minister Antonio de Salazar | Portugal | 1932-1968 | Fascist | resigned, died |
Francisco Franco | Spain | 1939-1975 | Fascist | died in office |
Prime Minister Ion Antonescu | Romania | 1940-1944 | Fascist | overthrown, tried, executed |
Ante Pavelic | Croatia | 1941-1945 | Fascist | overthrown, died in exile |
Gheorghe Gheorghiu | Romania | 1945-1965 | Communist | died in office |
President Tito | Yugoslavia | 1945-1980 | Communist | died in office |
President Yakubu Gowon | Nigeria | 1966-1976 | Military | overthrown, still living |
President Suharto | Indonesia | 1967-1997 | Military | resigned, still living |
President Idi Amin | Uganda | 1971-1980 | Military | overthrown, died in exile |
President Mengistu Haile | Ethiopia | 1974-1991 | Communist | fled, lives in exile |
President Le Duan | Vietnam | 1976-1986 | Communist | died in office |
President Babrak Karmal | Afghanistan | 1979-1987 | Communist | resigned, died in exile |
President Slobodan Milosevic | Yugoslavia | 1997-2000 | Fascist | resigned, arrested, died awaiting trial |
President Omar al-Bashir | Sudan | 1989- | Military | Still in office |
No comments:
Post a Comment