Nhạc Sỹ Tô Hải - Toàn bộ diễn văn bế mạc của tổng Trọng dài 4812 chữ không một chữ
xã hội chủ nghĩa, không một chữ Mác-Lê nào được nhắc tới! Chưa bao giờ chữ dân,
dân, dân,… lại được nhắc tới với tần số đáng kinh ngạc như lần này!
Phải công nhận là từ khi đất nước có nhiều chuyện rối rắm, có thể
“đe dọa đến sự tồn vong của chế độ” thì, mỗi khi ba cái anh “tự bầu nhau là đỉnh
cao trí tuệ” của cả nước kéo quân về Ba Đình hội họp là y như rằng nhốn nháo đủ
thứ phán xét, bình luận, đủ kiểu dự toán, đoán mò của dân hay quan tâm đến tình
hình tiến lên hay xuống hố của đất nước!
Nhớ khi xưa, khi còn là một thằng làm văn nghệ, mình rất ít quan
tâm đến cái chuyện ba anh lãnh đạo bàn bạc ra nghị quyết nghị quác gì? số bao
nhiêu? Nếu có “bị” đi học thì mình đều tìm cách trốn chui, trốn nhủi hoặc có đến
học thì đầu đều suy nghĩ về mấy cái hợp đồng làm nhạc cho kịch, cho phim chưa
hoàn thành rồi tìm cách… rút êm!
Cho đến cái ngày đất nước được “thu về một mối”, mình được điều
vào Xè-gòn, làm việc trực tiếp dưới sự lãnh dạo của mấy ông “kễnh” miền Nam cho
đến khi về hưu (1975-1986) như Tư Ánh, Sáu Dân, và sau cùng là Nguyễn Văn Linh,
được nhiều lần nói chuyện cả bên bàn rượu với mấy vị họ Trần như Trần Bạch Đằng,
Trần Văn Trà, Trần Văn Giầu... thì mình mới phát hiện ra một điều cực kỳ “mới lạ”
(đối với mình): Đó là: Có một sự khác biệt đến vô cùng giữa mấy ông cộng
sản miền Nam và miền Bắc! Thảo nào, những vị như Dương Bạch Mai, Ung Văn Khiêm,
Trần Văn Giầu,... cũng cộng sản gốc cả, nhưng đều không có đất sống ở miền Bắc!
Chắc cái thằng Tây khi đặt ra hai thể chế “thuộc địa” ở miền Nam
và “bảo hộ” (protectorat) ở miền Bắc không thể ngờ được: sẽ có ngày gây ra hai
phe “cách mạng” trong một đảng có cách suy nghĩ, lý luận, phân tích và hành động,
thái độ và phong cách rất khác nhau thậm chí đối lập nhau!....
Và khi đảng 2 cộng sản 2 miền cũng hấp tấp cộng lại để cho ra mắt
2 cái bảng hiệu hữu danh vô thực Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam và Đảng Cộng
Sản Việt Nam thì… hầu hết các vị trí quan trọng đều vào tay mấy anh miền Bắc,
miền Trung. Thảng hoặc có vài anh miền Nam thì đa số lại là học sinh miền Nam
trên đất Bắc!…
Và cũng từ đó, mỗi lần họ hội họp định kỳ hay đột xuất số này số
khác thì thể ào cũng có “cơ cấu mới”, “nhân sự” mới! Không dẹp anh này thì cũng
bom-bác-đê anh kia!
Cứ xem những vụ “thương lượng nội bộ” kéo dài hoặc chớp nhoáng,
mà các thông tấn xã vỉa hè đã loan báo cực kỳ chính xác trước cả tháng thì thấy!
Điển hình là các vụ Đỗ Mười vs Lê Khả Phiêu, vụ “cảm ơn” Võ Nguyên Giáp, Nguyễn
Khoa Điềm,… vụ xóa sổ đảng viên, trong bí mật hoặc có thông báo nội bộ Trần
Xuân Bách, Trần Độ, Hồ Đức Việt v.v...
Mà mỗi lần thay đổi đó không ít thì nhiều đều ảnh hưởng đến ngay
cuộc sống, đến bản nhạc, bài báo mình viết. Và mình tự thấy:
Không thể nào có cái đầu, có trái tim mà cứ thờ ơ vô cảm trước
những “biến cố” lớn do mấy tay chính trị mà “cái đầu và trái tim chẳng lớn tí
nào” gây ra nữa!
Đặc biệt qua mấy lần hy vọng rồi thất vọng vì những khẩu hiệu “Đổi
Mới”, “Cởi Trói” rồi sau lại “Như Cũ”, ”Tồi hơn Cũ” dưới các triều đại
Linh-Phiêu-Mạnh và nay là Trọng!
Chính mình là người đã tiên đoán chắc như cua gạch là Nghị Quyết
Trung Ương 4 chỉ là cái trò hề! Sẽ chẳng chết một thằng nào con nào bằng cách
phân tích sự nửa vời của anh Trọng trong 10 chữ TỰ trong bài diễn văn bế mạc “Hội
nghị (gọi là) cán bộ toàn quốc” để triển khai Nghị quyết 4 với đơn thuốc “phê
và tự phê”! Ngay lúc đó, mình đã ngửi thấy:
- Chuyện anh Nguyễn Bá Thanh vừa được “phóng” ra T.Ư làm trưởng
ban Diệt Tham Nhũng đã bị Thanh Tra chính phủ (đ/c X) vạch tội thời kỳ làm bí
thư Đà Nẵng đã để xảy ra những vụ lèm nhèm về tiền nong hàng trăm tỉ đồng trong
việc bán, tịch thu đất... là nhằm mục đích gì?
- Mình cũng đã đề cập đến chuyện anh Trọng đang đi công cán tận
nơi “có thế nào người ta mới mời” đã phải bày ra chuyện “trả lời báo chí trong
nước từ xa” là nhằm can ngăn mọi sự đổ vỡ đang xảy ra ở nhà!
- Mình cũng vạch ra chuyện đưa Ban Nội Chính của anh Thanh trực
thuộc Bộ Chính Trị chứ không để anh Thanh được độc lập, tự do “Bắt hết, hốt liền”
là rõ ràng đã đặt anh Thanh vào vòng hạn chế để anh Thanh bớt hoang tưởng! “Cẩn
thận, anh không có quyền tiền trảm hậu tấu đâu! Đừng bốc phét sớm quá mà có
ngày mang vạ vào thân”!
Và, gần đây nhất, ngay sau khi nghe cả bài diễn văn khai mạc Hội
Nghị 7 của anh Tổng Bí, mình đã viết:
Sáu vấn đề anh ấy nêu ra chẳng qua là “chẳng nhẽ không nêu” chứ
mục đích chính là “tiến hành cuộc đấu tranh ai thắng ai trong nội bộ các
anh ấy phen này chứ chả phải vì nước vì dân gì cả đâu!”
Và mình... cũng bị thu hút vào những chuyện chân dài, cởi truồng,
âm nhạc văng tục, tượng Phật Chùa Một Cột đội nón, mặc áo mưa, "Đàn xã tắc",
có hay không có “Lý Nhã Kỳ làm phi công không bằng lái"... mà có nhà bình
luận thời cuộc cho là có chủ trương của ai đó cứ làm toáng lên để mọi người đỡ
tập trung vào cái gì đang diễn ra sau tấm màn bí mật trùm lên Hội Nghị TƯ 7?
Nhưng không ngờ, chính thời gian có một tuần từ 5 đến 11 /5 mà
báo chí, đài điếc nhà nước lờ tịt HNTU7 thì báo chí lề trái trong cũng như
ngoài nước đều đưa tin cứ như có phóng viên tàng hình ngồi ngay tại hội nghị
post lên mạng vậy!
Điều không lấy gì lạ cho lắm là TIN VỈA HÈ ĐỀU CHÍNH XÁC ĐẾN
150%! Mình chỉ dám viết ra là chính xác 99.9% trong entry trước, nhưng, cho đến
hôm nay, qua các lời phát ngôn, có ghi âm đàng hoàng của một số cuộc phỏng vấn
các vị có uy tín, trách nhiệm cả nước biết mặt, biết tên thì...
Sự thật trên báo chí mới chỉ xác nhận có 100%, còn 50% nữa như:
họp thế nào? ai trúng bao nhiêu phiếu? tại sao lại phải kéo dài đến cả nửa đêm
thứ bảy tại sao lại 2 chứ không phải 3 như dự kiến? Tại sao trang mạng chính phủ
thì đưa tin còn trang của đảng thì cứ màn màn! Tại sao sau bản thông cáo đọc
trên TV1, và một vài đoạn trích đăng trên một vài tờ báo,... tất cả mọi cơ quan
truyền thông của nhà nước đều chuyển đề tài! Không một ông giáo sư tiến sỹ nào
thay nhau lên mâm ngợi ca sự thành công to lớn của HNTU7… mà lại chuyển làn
sang anh Ba đi khai mạc lễ hội Văn Hóa đồng bằng sông Hồng ở Hải Phòng rồi cuộc
đi thăm nước Nga gặp người đã chửi cha ông Lê, ông Xít!... trong khi có cả hàng
ngàn “tin vỉa hè có uy tín” được truyền thông của các thế lực thù địch trong và
ngoài nước đang bình luận, phổ biến rầm trời thì bên lề phải... và cả ngay
trang đầu, in mầu hoành tráng lại lờ tịt và thay vào là các chuyện “Tai nạn chết
người“ hoặc “Bô xít càng khai thác càng lỗ” được đưa lên trang đầu chữ lớn? Mục
đích và ný do lào đây? Có chết mẹ thằng… ăn mày nào đây không cơ chứ!?
Sau khi có vài lời bái phục các vị “ký giả, phóng viên tàng
hình”, mình cũng xin nói vài điều về cái HNTUW7 này như sau:
- Đừng có thành kiến rằng lần này người ta lại đua nhau tụng
kinh, gõ mõ, phụt nước hoa khắp đất trời như trước nữa đâu!
Có khối cái mới chứ chẳng chơi đâu! Đây nè:
- Toàn bộ diễn văn bế mạc của tổng Trọng dài 4812 chữ không
một chữ xã hội chủ nghĩa, không một chữ Mác-Lê nào được nhắc tới!
- Chưa bao giờ chữ dân, dân, dân,... lại được nhắc tới với tần số
đáng kinh ngạc như lần này! (1)
Mình đọc rồi có cảm tưởng như một lời trăng trối: "Hãy
nhớ lấy lời tôi, sau khi tôi... “không còn”..., Dân hãy dựa vào những gì tôi
nói mà đòi người khác bằng được! Tôi đã hết cách rồi!"
Chỉ có trong 3 câu cuối của mục 2 anh Trọng đã... hơn 2 chục lần
nhắc đến vì dân, cho dân, cứ như là... chưa bao giờ được nói đến chuyện vì dân
cả ấy!
Đọc thử mà coi! Khá là... lạ:
Hội nghị nhất trí cho rằng, tiếp sau Nghị quyết Trung ương 4
khóa XI về xây dựng Đảng, việc lần này Trung ương bàn và ban hành Nghị quyết về
tăng cường và đổi mới sự lãnh đạo của Đảng đối với công tác dân vận
là rất cần thiết trong tình hình hiện nay. Bởi vì chỉ có làm tốt công tác dân vận,
tăng cường mối liên hệ máu thịt giữa nhân dân với Đảng thì Đảng mới
có sức mạnh. Trong điều kiện Đảng cầm quyền, xây dựng Nhà nước pháp quyền, phát
triển kinh tế thị trường, hội nhập quốc tế, có rất nhiều vấn đề mới đặt ra tác
động đến tư tưởng, tình cảm, đời sống của cán bộ, đảng viên và nhân dân.
Những hiện tượng phân hóa giàu nghèo, phân tầng xã hội, cùng với tệ quan liêu,
tham nhũng, xa dân, xâm phạm quyền làm chủ của nhân dân, làm suy giảm
niềm tin của nhândân đối với Đảng là thách thức đối với mối liên hệ giữa dân với
Đảng. Chỉ có đổi mới và làm tốt công tác dân vận, củng cố vững chắc
niềm tin của nhân dân đối với Đảng, tăng cường mối liên hệ giữa Đảng
với dân, cũng như khối đại đoàn kết toàn dân thì mới phát huy được
sức mạnh to lớn của toàn dân phục vụ sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ
quốc.
Để thực hiện được yêu cầu trên, phải quán triệt sâu sắc tư tưởng
của Chủ tịch Hồ Chí Minh và các quan điểm của Đảng ta về dân vận, về
đại đoàn kết dân tộc. Đặc biệt là phải tôn trọng và phát huy đầy đủ
quyền làm chủ của nhân dân; hết lòng, hết sức chăm lo đời sống vật chất và
tinh thần của nhân dân, chú trọng đến lợi ích trực tiếp của người dân;
luôn trọng dân, gần dân, hiểu dân, tindân; những gì có lợi cho dân thì
hết sức làm, những gì có hại cho dân thì hết sức tránh. Thường xuyên
chỉnh đốn, xây dựng Đảng, Nhà nước, chính quyền trong sạch, vững mạnh; mọi quan
điểm, chủ trương của Đảng, luật pháp, chính sách của Nhà nước phải vì dân,
xuất phát từ lợi ích và nguyện vọng chính đáng của nhân dân. Cán bộ, đảng
viên, công chức, viên chức phải gương mẫu, tận tụy với công việc, nói đi đôi với
làm để nhân dân tin tưởng, noi theo.
Cũng cần nói đến thái độ của anh Trọng lần này khi …
Thưa Trung Ương! (không có “thân, kính” gì xất!)
Thưa các đ/c tham dự hội nghị!...
Không kể nội dung của 2 cái đối tượng “thưa” này sai ngữ pháp vì
trung ương chưa phải là danh từ! còn các đồng chí tham gia hội nghị thì hết sức
vu vơ, phi nhân cách (impersonnel) thì từ đầu đến cuối thái độ và nét mặt ông tổng
cứ như kẻ chết rồi! Không một thay đổi, xúc động…
Khi nói đến hai vị mới được bầu thêm, ông cũng chẳng buồn nói họ
là ai, mà để TV1 chạy hàng chữ nhỏ ở dưới thay miệng ông nói ra sự thất bại cụ
thể và cay đắng: 2 cái tên ông không hề nghĩ tới!!!
Và quan trọng hơn là khi kết thúc ông không buông một câu muôn
năm phải có là “Hội nghị đã kết thúc thành công“!
Tóm lại, nếu đúng như TTXVN nói, việc lên ngôi đến bản thân cũng
không ngờ của hai tên tuổi mới toanh đã làm anh tổng bị knock out nên lần ra mắt
sau cùng (?) rõ ràng là đã hết xí quách... Nhất là giữa lúc này, bên Tầu, ủy
viên Bộ Chính Trị mới đang trình diện để tiếp chỉ thì sức mấy mà anh dám nói đến
chuyện biển đảo nước mình!
Tội nghiệp cho anh Tổng thiệt!
Trước khi dừng gõ, cho phép mình nhắc lại câu này: DÙ AI CÓ
LÊN MÂY HAY XUỐNG HỐ, DÂN MÌNH CŨNG CHẲNG MONG ĐƯỢC HƯỞNG MỘT QUYỀN LỢI GÌ ĐÂU!
Nhưng dù sao cũng cứ vui đi!
Vì… HNTU7 đã hạ bức màn tưởng bí mật nhưng nhìn rõ hơn màn tuyn!
Rồi đây thể nào cũng khối thằng… chết!
Hua-ra! Hù... ùa-vô! Hua-ra! Hù... ùa-vô!
HẾT! HẾT! HẾT! CHẾT CHẾT CHẾT!
__________________
(1) Và đây, nếu không phải chửi thẳng những kẻ đang cầm quyền mà
anh Tổng bất lực thì nhằm vào ai nhỉ?
“Chúng ta cần một xã hội mà trong đó sự phát triển là thực sự vì
con người, chứ không phải vì lợi nhuận mà bóc lột và chà đạp lên phẩm giá con
người. Chúng ta cần sự phát triển đi đôi với tiến bộ và công bằng xã hội, chứ
không phải gia tăng khoảng cách giàu nghèo và bất bình đẳng xã hội. Chúng ta cần
một xã hội hướng tới các giá trị tiến bộ, nhân văn, một xã hội nhân ái, đoàn kết,
tương trợ lẫn nhau, chứ không phải cạnh tranh thắng – thua vì lợi ích vị kỷ của
các cá nhân và các phe nhóm. Chúng ta cần sự phát triển bền vững, hài hòa với
thiên nhiên để bảo đảm môi trường sống trong lành cho các thế hệ hiện tại và
tương lai, chứ không phải để khai thác và chiếm đoạt tài nguyên, tiêu dùng vật
chất vô hạn và hủy hoại môi trường. Và chúng ta cần một hệ thống chính trị mà
quyền lực thực sự thuộc về nhân dân, do nhân dân và phục vụ lợi ích của nhân
dân, chứ không phải chỉ cho một thiểu số giàu có”.
No comments:
Post a Comment