Trần Khải -Cột trụ của nhà nước Hà Nội hiện nay, theo quan điểm của Đảng Cộng Sản VN, là ở Điều 4 Hiến Pháp, một điều khoản quy định rằng Đảng CSVN độc quyền lãnh đạo cả nước. Niềm tin đó mạnh mẽ tới mức, năm 2007, khi đó ông chủ tịch nước là Nguyễn Minh Triết đã nói trong hội nghị “Quân ủy trung ương” rằng hễ bỏ điều 4 Hiến pháp là tự sát.
Câu đó hiển nhiên là không đúng với ý nghĩa hòa hợp hòa giải toàn dân, trong nhu cầu dung hợp mọi thành phần để chung sức gìn giữ đất nước. Thực tế rằng, một nền dân chủ thực sự, trong một thể chế cộng hòa pháp trị thực sự, sẽ không có ai có quyền sát hại ai, và cũng không có đảng nào có quyền sát hại đảng nào – do vậy, câu nói của ông Triết chỉ là tự hù dọa nhau, tự nhát ma lẫn nhau. Và tinh thần đó đã gây đau đớn cho cả nước qua cả nhiều thập niên tới giờ.
Không chỉ đau đớn, mà là “Máu và nước mắt từng ngày vẫn đổ” — đó là tựa đề một bài thảo luận của nhà văn Nguyễn Thị Từ Huy trên mạng Bauxite VN, qua lá thư GS. Đàm Thanh Sơn. Bản văn trích:
“ …Vấn đề điều 4 là vấn đề căn gốc của Hiến Pháp, nếu không giải quyết nó thì Hiến Pháp chỉ là bánh vẽ, đây không chỉ là quan điểm riêng của tôi, không chỉ là quan điểm của những người muốn xây dựng một xã hội dân sự và nhà nước pháp quyền, mà đây là vấn đề thực tế. Nếu không giải quyết vấn đề của điều 4 thì tất cả những đề nghị khác mà các anh đặt ra sẽ không thực hiện được, không bao giờ có dân chủ, không bao giờ có pháp luật đúng nghĩa, mà pháp luật chỉ là công cụ để đảm bảo quyền lợi cho một nhóm nhỏ mà thôi.
Những điều này có lẽ các anh đều hiểu cả.
Tôi mượn một ý của nhà thơ Dương Tường để nói rằng: tôi đứng về phe nước mắt.
Nhưng giờ đây phải nói thêm: Máu và Nước Mắt.
Nhân dân chúng ta đang sống trong máu và nước mắt.” (hết trích)
Trong khi đó, cụ Đặng Văn Việt — một nhân vật được trang Bauxite VN mô tả là “một vị chỉ huy quân đội lừng danh thời kháng chiến chống Pháp, ngay từ 27 tuổi đã lập những chiến công làm chấn động nước Pháp, khiến chính các đối thủ người Pháp phải kinh phục phong cho ông là “Con hùm xám đường số 4” (le Tigre gris de la RC4) và “Tiểu tướng Napoléon” (mon petit Napoléon)” — đã phổ biến Bản Góp Ý Sửa Đổi Hiến Pháp, trong đó kêu gọi xóa bỏ Điều 4 Hiến Pháp.
Cụ năm nay 93 tuổi, gửi bản góp ý đề ngày 8 tháng 5-2013, nội dung trích như sau:
“Theo yêu cầu của Bí thư chi bộ 3, phường Minh Khai, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội. Tôi là: Đặng Văn Việt, sinh năm 1920 (U100), 65 năm tuổi Đảng (1948) – Lão thành Cách mạng (1943), qua nhiều cấp ủy – qua chỉ huy nhiều mặt trận (MT/DS 9 – 7 – 4 – 5 – 6 ), đánh hàng trăm trận (thắng 116/120), năm lần bị thương (thương binh /4) – viết 15 đầu sách (3 giải nhất Văn học Nghệ thuật).
Vì tuổi cao, sức yếu, tôi chỉ xin góp một số ý kiến xung quanh một số vấn đề bức xúc mà nhiều người quan tâm…
3) Có nên bỏ điều 4 của Hiến pháp hay không?
…Ngày nay Đảng Cộng sản Việt Nam do Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng lãnh đạo: không lấy dân làm gốc, mà lấy Chủ nghĩa Mác – Lê Nin làm gốc, lấy đấu tranh giai cấp làm gốc, Bộ Chính trị làm gốc. Ngày nào ta còn theo đường lối bè cánh, hẹp hòi, chia rẽ, đặc quyền, đặc lợi, ngày ấy bọn cơ hội càng có đất phát triển – vô hình trung bệnh tham nhũng là con đẻ của chế độ lấy Chủ nghĩa Mác làm gốc – bệnh tham nhũng được đà phát triển, kéo dài là một nguy cơ dẫn đến sự sụp đổ chế độ vào một ngày không xa.
Những người lãnh đạo phải thấy rõ: điều 4 là một tồn tại không hợp Hiến, không hợp pháp, nó là một yếu tố độc hại đang đưa Đảng Cộng sản tiến nhanh trên con đường sụp đổ – nó là nguồn gốc hủy hoại sự tồn vong của Đảng Cộng sản hiện nay.
Cần có đủ đầu óc thông minh và sáng suốt mới dám chủ động hủy bỏ điều 4. Hủy bỏ việc lấy chủ nghĩa Mác làm gốc, để ngăn chặn cái nhọt ung thư tham nhũng ngay từ gốc nguồn…” (hết trích)
Yêu cầu sửa đổi Hiến pháp thực ra đã nêu ra từ nhiều năm trước. Luật gia Cù Huy Hà Vũ, người đang bị án tù của chế độ độc tài toàn trị Hà Nội, trong năm 2010 qua bài phỏng vấn của Đài Tiếng nói Hoa Kỳ (VOA) do phóng viên Huy Phương thực hiện, đã nêu ra yêu cầu xóa bỏ điều 4 Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam (mới được thêm vào năm 1992), và nói:
“Nguyên nhân của quái trạng pháp luật ở Việt Nam chính là sự độc quyền lãnh đạo đất nước của Đảng cộng sản được Hiến pháp ghi ở Điều 4.
Tòa án không dám xử quan chức chính quyền, Quốc hội không dám giải tán Chính phủ tham nhũng và yếu kém là vì cả Lập pháp, Tư pháp và Hành pháp chỉ là công cụ cai trị của Đảng cộng sản chứ không phải là công cụ quản lý quốc gia, quản lý xã hội của nhân dân.
Với truyền thống mỵ dân bằng ngôn từ, ban lãnh đạo Đảng cộng sản đã sáng tác ra một công thức gồm ba vế hòng thay thế Tam quyền phân lập: đó là “Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý, Nhân dân làm chủ”.
“Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý, Nhân dân làm chủ” thực chất là “Đảng lãnh đạo, Đảng quản lý, Đảng làm chủ”. Vậy nói thể chế chính trị ở Việt Nam không phải là chế độ dân chủ mà là chế độ toàn trị bởi Đảng cộng sản là tuyệt đối chính xác!
Quốc Hội Việt Nam gọi là do dân bầu nhưng thực tế là do Đảng cộng sản chọn sẵn. Thực vậy, tuyệt đại đa số những người tự ứng cử, tức không do đảng chọn, đều bị ban tổ chức bầu cử loại bỏ ngay từ vòng ngoài bằng những thủ đoạn có thể nói vô liêm sỉ nhất…”(hết trích)
Như thế, Điều 4 Hiến Pháp cực kỳ nguy hiểm. Cũng chính vì Điều 4 Hiến Pháp đã xóa bỏ nền pháp trị Tam quyền phân lập, cho nên Tòa án tỉnh Long An hôm 16-5-2013 đã kêu án 6 năm tù đối với Nguyễn Phương Uyên, sinh viên Đại học Công Nghệ Thực phẩm TPSG, và 8 năm tù đối với Đinh Nguyên Kha, sinh viên Đại học Kinh tế Công nghiệp Long An.
Họ bị tội gì? Chỉ đơn giản vì, rải truyền đơn kêu gọi tự do-dân chủ, phản đối độc tài, và chống Trung Quốc xâm lược Biển Đông.
Bản án làm cho cả thế giới kinh ngạc.
Bản tin VOA đã phỏng vấn Ông Phil Robertson, Phó giám đốc phụ trách khu vực Châu Á thuộc Tổ chức Theo dõi Nhân quyền Human Rights Watch, được trả lời:
“Bản án này thật sự gây căm phẫn và chúng tôi sẽ tiếp tục nêu các bản án này ra trước công luận quốc tế càng nhiều càng tốt. Bản án này cho thấy sự phá sản của thành tích nhân quyền Hà Nội trong khi nhà cầm quyền Việt Nam nói họ hành xử theo luật pháp và tôn trọng nhân quyền thì các bản án này chứng tỏ họ chỉ hành xử theo quyền lợi của đảng cộng sản cầm quyền, bất chấp quyền căn bản của con người bị chà đạp.”
Bản tin VOA cũng nói rằng, theo thống kê của Human Rights Watch, tính đến thời điểm này năm nay, có ít nhất 36 nhà hoạt động bị kết án về “hoạt động chống nhà nước” theo các điều luật của Bộ Luật Hình Việt Nam mà các tổ chức bảo vệ nhân quyền cho rằng có nội dung bao quát, mơ hồ…
Trang Bauxite VN ngay lập tức, hôm 16-5-2013, sau khi có bản án ở Long An, đã phổ biến lại bản văn “Kiến nghị Chủ tịch Nước ra chỉ thị trả tự do ngay cho sinh viên Nguyễn Phương Uyên” trên đó đã có 157 nhân sĩ, trí thức ký tên trước đó đã đăng trên Bauxite Việt Nam ngày 2/11/2012. Bản văn lịch sử này đọc lại trong hoàn cảnh 2 sinh viên lãnh án nặng đã trở thành lời kết án Đảng CSVN nghiêm khắc, trích:
“…Chúng tôi cũng đề nghị Chủ tịch xem xét, rà soát lại những bản án đã xử rất nặng những người yêu nước biểu tỏ sự bất đồng chính kiến bằng tư tưởng mà không có hành vi bạo động nào nguy hại đến lợi ích quốc gia như người ta đã quy kết. Những bản án đó chính là sự phá hoại uy tín của Nhà nước, bôi xấu hình ảnh của Việt Nam trước thế giới hơn bất cứ hành động phá hoại nào mà công an đang ra sức truy lùng và đàn áp.
Chúng tôi nghĩ, bạo lực và trấn áp không thể nào là phương thuốc chữa trị những yếu kém của tình hình đất nước hiện nay thay vì thực hiện một cách trung thực lời dạy của Nguyễn Trãi, người anh hùng dân tộc, danh nhân văn hóa của thế giới, nhà chính trị lỗi lạc bậc nhất của nước ta: “việc nhân nghĩa cốt ở yên dân”.
Càng quay cuồng với bạo lực và trấn áp càng bộc lộ tính phi nhân nghĩa và không thể nào an dân khi mà lòng dân đang hết sức bất an trước họa xâm lăng, trước bầy sâu tham nhũng đang nhung nhúc đục khoét cơ thể đất nước, khi một “bộ phận không nhỏ những người cầm quyền đang thoái hóa biến chất” chưa bị xử lý để lấy lại lòng tin của dân. Đã đến lúc phải nhìn thẳng vào sự thật và nói lên sự thật đau xót đó để có những quyết sách an dân khi lòng dân đang phẫn nộ, đặc biệt là thế hệ trẻ, chứ không thể bằng biện pháp “phát xít hóa” đã từng là giải pháp bế tắc mà lịch sử đã cho thấy đó là cách giải khát bằng thuốc độc…”(hết trích)
Đúng vậy, Đảng Cộng Sản VN đang giải khát bằng thuốc độc khi xử án tù các nhà yêu nước.
Trong khi lòng dân bất an vì họa xâm lăng. Và trước bầy sâu tham nhũng đang đục khoét cơ thể đất nước.
Cốt tủy là phải xóa Điều 4 Hiến Pháp vậy.
No comments:
Post a Comment