Thursday, April 25, 2013

NGƯỜI TÙ KHÔNG TỘI VÀ NHỮNG KẺ CÓ TỘI KHÔNG BỊ TÙ


Ngày 19 tháng 4 năm 2013

H,

Còn hơn 10 ngày nữa là đến ngày Quốc Hận 30 tháng 4. Như vậy là gần tròn 38 năm Cộng sản Bắc Việt hoàn tất cuộc xâm lăng Miền Nam Việt Nam bằng bạo lực và lừa đảo, áp đặt lên toàn cỏi đất nước Việt Nam chủ nghĩa Cộng sản, cai trị cả nước Việt Nam bằng độc đảng độc tài.

Mấy năm gần đây có một số người, với chủ đích không tiện nói ra(?),muốn biến ngày Quốc Hận thành một ngày nào đó, có một ý nghĩa nào đó, phù hợp với ý muốn của họ và một số người non lòng nhẹ dạ, dể tin, dễ quên nỗi đau còn đè nặng lịch sử và những trầm luân của non 90 triện dân vẫn còn chịn đựng nơi quê nhà. Nhưng, hầu hết họ đều thất bại, vì với hầu hết mọi người lưu dân Việt hải ngoại, và đồng bào quốc nội, ngày 30 tháng 4 vẫn mãi mãi là ngày Quốc Hận, ngày nào Cộng sản Việt Nam vẫn còn cai trị đất nước bằng độc đảng độc tài, đất nước vẫn còn lầm than trong vòng tròn đỏ, quốc gia không có dân chủ pháp trị, người dân không được tự do và nhân quyền vẫn bị chà đạp...
Ðây là ngày dài nhứt của lịch sử Việt Nam; ngày của những “NGƯỜI TÙ KHÔNG TỘI, và KẺ CÓ TỘI KHÔNG BỊ TÙ”. Ðó là ngày cả Miền Nam Việt Nam bắt đầu chìm ngập trong đêm đen tù ngục; ngày hơn 20 triệu dân Miền Nam bị giam vào nhà tù lớn; ngày nhiều trăm ngàn người bị bạo quyền CSVN lừa gạt đi trình diện “học tập cải tạo” ngắn ngày, để tống giam họ vào các trại tù được thiết lập nơi núi rừng xa xôi và bưng biền hẻo lánh, biến họ thành những người tù khổ sai vô thời hạn...

Bỏ qua những lời đồn đãi trong dân gian Giáo Già vào Google để tìm con số thống kê mang tính tài liệu thì được biết về số người bị đưa vào các trại tù như sau:

“Sau năm 1975 ở miền Nam có hơn 1.000.000 người thuộc diện phải ra trình diện. Theo Phạm Văn Ðồng [Thủ tướng của bạo quyền CSVN] con số người phải trải qua giam giữ sau ngày 30/4/1975 là hơn 200.000 trong tổng số 1 triệu người ra trình diện. Tính đến năm 1980 thì chính phủ Cộng sản Việt Nam công nhận còn 26.000 người còn giam trong trại. Tuy nhiên 1 số quan sát viên ngoại quốc ước tính khoảng 100.000 đến 300.000 vẫn bị giam. Ước tính của Hoa Kỳ cho rằng khoảng 165.000 người đã chết trong khi bị giam. Theo Aurora Foundation thì việc bị giam giữ dài hạn thường bị chuyển từ trại này sang trại khác có dụng ý ly gián để tù nhân không liên kết với nhau được và đường dây liên lạc với gia đình thêm khó khăn”.

Ðến nay, sau 38 năm cai trị Việt Nam bằng độc đảng độc tài, thực tế người tù không tội và kẻ có tội không bị tù vừa diễn ra rõ mặt qua vụ án dân oan Ðoàn Văn Vươn ở Tiên Lãng, Hải Phòng. Nó chẳng những khiến người dân phẫn nộ mà dư luận quốc tế cũng lên án gắt gao. Xin nhắc lại một số chi tiết rất đáng quan tâm:

Trong một bài viết được đăng trên Blog Quê Choa tác giả Nguyễn Ðình Ấm cho biết:

“Năm 1993 huyện Tiên Lãng (TL) giao cho ông Ðoàn Văn Vươn (ÐVV) 21 ha đất bãi biển nam Cống Rộc xã Vinh Quang để nuôi trồng thủy sản. Trong quá trình đó ông quai đê lấn thêm 19 ha nữa.... Năm 1997 ÐVV xin giao bổ sung số diện tích cải tạo thêm và địa phương đồng ý nên có diện tích canh tác 40,3 ha. Ðến 2009 hết hạn giao đất (sai) huyện TL làm thủ tục thu hồi (sai) 40,3 ha của ÐVV, và ông khiếu nại việc thu 19 ha lên huyện nhưng không được chấp nhận. ÐVV khởi kiện ra tòa án. Ngày 27/1/2010 tòa huyện xử sơ thẩm bác đơn, giữ nguyên quyết định thu hồi. ÐVV kiện lên toà Hải Phòng (HP). Toà HP thụ lý xếp lịch xét xử phúc thẩm vào ngày 19/4/2010 nhưng lại “dụ” ÐVV “hòa giải” và thỏa thuận nếu ÐVV rút đơn thì sẽ tiếp tục cho thuê đất. Tin tòa, ÐVV rút đơn kháng cáo. Ba ngày sau tòa HP đình chỉ xét xử vụ án HC.
Sau khi lừa ÐVV rút đơn, huyện TL liên tục thông báo ÐVV về việc thu hồi đất “đã hết thời hạn” và 5/1/2012 điều đội quân binh chủng hợp đồng hơn 100 người trang bị vũ khí đến “tận răng” xông vào phá nhà, tài sản của ÐVV và chiếm đầm.
Ðộng lực nào làm cơ quan, chính quyền nhà nước lại đi lừa một người nông dân chất phác để cướp mồ hôi nước mắt của họ như vậy? Tại sao những năm trước chính quyền ủng hộ ÐVV đã giới thiệu cho báo chí về tuyên tuyền, ca ngợi điển hình, công lao lãnh đạo “sáng suốt” của mình mà nay lại tiến hành một âm mưu cướp đoạt hèn hạ như vậy?
Chỉ có thể giải thích bởi một lý do đáng thuyết phục: Dự án xây cảng Hàng Không (HK) quốc tế Tiên Lãng rộng 4.55ha được khảo sát, quy hoạch, trong đó có xã Vinh Quang. Nếu dự án thực hiện thì số tiền đền bù cho 40 ha đất cải tạo, đê bao, cây cối, hoa màu, tôm, cá... sẽ là hàng trăm tỷ đồng; hoặc khi nơi đây thành cảng HK quốc tế nhộn nhịp thì giá trị diện tích đất ấy của ÐVV cũng quá đủ để thôi thúc lòng dạ quan tham...”


Do thấy món ngon (đầm thủy sản của Ðoàn Văn Vươn) quá “béo”, đám quan tham Tiên Lãng cho tiến hành ngay việc cướp đoạt. Do vậy, vụ án “cướp đất” Ðoàn Văn Vươn xảy ra theo tiến trình được VnExpress ghi lại như sau:

• Ngày 5/1/2012, hơn 100 cảnh sát, bộ đội tham gia cưỡng chế, thu hồi đất của gia đình ông Vươn. Một số thành viên trong gia đình ông Vươn chống đối làm 7 người bị thương.
• Chiều 5/1/2012, hai căn nhà của ông Vươn và Quý đã bị đốt, đập phá.
• Ngày 10/1/2012, các ông Ðoàn Văn Quý (46 tuổi), Ðoàn Văn Vươn (49 tuổi), Ðoàn Văn Sinh (55 tuổi) và Ðoàn Văn Vệ (38 tuổi) bị khởi tố, bắt tạm giam về tội “giết người” (có ai chết đâu mà dựng thành tội giết người?). Phạm Thị Báu và Nguyễn Thị Thương bị khởi tố về tội “chống người thi hành công vụ”.

Diễn tiến nội vụ gây xôn xao dư luận có thể gây thành sự chống đối lớn khiến Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng phải lên tiếng để trấn an. Kết quả là ngày 10/2, sau cuộc họp với các bộ ngành, Thủ tướng kết luận: “Các quyết định thu hồi, cưỡng chế 19,3 ha đầm tôm của gia đình ông Ðoàn Văn Vươn ở xã Vinh Quang (Tiên Lãng, Hải Phòng) đều trái luật và yêu cầu sớm khởi tố, điều tra cán bộ đã chỉ đạo phá nhà ông Vươn”.



Tuy nhiên, quyết định của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sau đó coi như chẳng có ai nghe và gia đình ông Ðoàn Văn Vươn vẫn bị đưa ra tòa để xử. Họ, chẳng những là những người “không tội” lại còn là nạn nhơn của bọn “cướp ngày”, bị tòa cho vào tù. Bọn CSVN cầm quyền đã dàn xếp cho tòa xử theo ý của bọn chúng trong phiên tòa ngày 5/4/2013, khiến các người không có tội phải vào tù gồm các ông:

1.    Ðoàn Văn Vươn (SN 1963) bị tuyên phạt 5 năm tù;
2.    Ðoàn Văn Quý (1966): 5 năm tù;
3.    Ðoàn Văn Sinh (SN 1957): 3 năm 6 tháng tù;
4.    Ðoàn Văn Vệ (SN 1974): 2 năm tù về tội “giết người” theo quy định tại điểm d, khoản 1, Ðiều 93 Bộ Luật Hình sự. [Xem hình 2 anh em ông Ðoàn Văn Vươn và Ðoàn Văn Quý].
Hai bị cáo:


1.    Phạm Thị Báu (tức Hiền, SN 1982, vợ Ðoàn Văn Quý) bị 18 tháng tù cho hưởng án treo, thử thách 36 tháng; và
2.    Nguyễn Thị Thương (SN 1970, vợ Ðoàn Văn Vươn) bị 15 tháng tù cho hưởng án treo, thử thách 30 tháng về tội chống người thi hành công vụ quy định tại điểm d, khoản 2, Ðiều 257 Bộ Luật Hình sự.

Ngoài ra, cũng được biết thêm là phiên tòa tuy được nói là công khai nhưng lại cấm người vào xem. Hầu hết dân chúng bị ngăn chặn không cho đến gần Tòa án Hải Phòng [xem hình chị Bùi Minh Hằng giữa đám đông trước tòa đang bị an ninh bẻ tay dẫn đi, trích từ danlambao].

Trong khi đó, trong cùng một vụ án Ðoàn Văn Vươn, những người trong gia đình ông Ðoàn Văn Vươn không có tội bị tòa án CSVN cho vào tù, thì những kẻ có tội lại không bị bắt ngồi tù.

Ðúng vậy, vào tháng 1/2013, liên quan trách nhiệm trong vụ phá nhà ông Vươn, nguyên chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân huyện Tiên Lãng Lê Văn Hiền bị khởi tố tội “Thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng”. Trước đó, nguyên phó chủ tịch Nguyễn Văn Khanh và 3 bị can Phạm Xuân Hoa (nguyên trưởng phòng Tài nguyên môi trường huyện, phó trưởng ban chỉ đạo cưỡng chế), Lê Thanh Liêm (nguyên chủ tịch xã Vinh Quang) và Phạm Ðăng Hoan (nguyên bí thư xã) đã bị xử lý hình sự về tội “Hủy hoại tài sản”. Chúng là những kẻ đã từng bị chính Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng của chúng lên án là làm “trái luật”; nhưng, ngày 8/4/2013, bọn chúng được đưa ra tòa xét xử với bản án chẳng làm hài lòng dân. Thật vậy, sau hơn hai ngày xét xử, sáng ngày 10/4/2013 phiên tòa sơ thẩm đã tuyên bốn án treo và một án tù giam, gồm:
•  Nguyễn Văn Khanh, nguyên phó chủ tịch huyện Tiên Lãng, bị 3 0 tháng tù giam.
Hai án treo 24 tháng cho:
• Phạm Xuân Hoa, nguyên Trưởng phòng Tài nguyên Môi trường huyện Tiên Lãng;
•  Lê Thanh Liêm, nguyên Chủ tịch xã Vinh Quang; và
Một án treo 15 tháng cho:
• Phạm Ðăng Hoan, nguyên Bí thư Ðảng uỷ xã Vinh Quang.
• Riêng quan chức huyện cao nhất là nguyên chủ tịch huyện Tiên Lãng, Nguyễn Văn Hiền chỉ bị kết án 15 tháng tù treo vì tội “Thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng”.
Ngoài ra, bản án cũng buộc các bị cáo bồi thường thiệt hại cho bên bị hại là gia đình anh em ông Ðoàn Văn Vươn trên 200 triệu đồng.

Như vậy, trừ ông Nguyễn Văn Khanh, người từng phản đối việc cưỡng chế đất của gia đình Ðoàn Văn Vươn, tức chống lại bọn quan tham, lại bị xử tù [xem phần sau]. Còn lại tất cả quan chức tham lam có tội chẳng có tên nào bị ngồi tù.

Theo dõi diễn tiến nội vụ, bản tin được phóng viên Anh Vũ đưa lên đài RFI cho biết: “Bản án sơ thẩm dành cho các bị cáo là quan chức huyện Tiên Lãng trong vụ án “hủy hoại tài sản” gia đình nhà ông Vươn được tòa sơ thẩm thành phố Hải Phòng tuyên sáng nay (10/4), với 4 án tù treo và một án tù giam, đã bị dư luận đánh giá là quá nhẹ không thỏa đáng với tội danh của các bị cáo”.

Bản tin cũng cho biết thêm: Riêng với gia đình ông Ðoàn Văn Vươn, bên bị hại của vụ án, đây là một phán quyết quá bất công trong khi theo họ những quan chức bị đưa ra tòa chính là căn nguyên đã đẩy gia đình ông Vươn đến tình cảnh bi đát hôm nay. Bà Phạm Thị Hiền (tức Phạm Thị Báu), em dâu ông Ðoàn Văn Vươn, người vừa bị kết án 18 tháng tù treo vì tội chống người thi hành công vụ trong vụ xử gia đình ông Vươn cho RFI biết quan điểm về bản án dành cho các quan chức Hải Phòng như sau:


Khi
mà hôm qua, phiên xử ngày thứ 2 đó, khi mà nghe xong cái bản luận tội của Viện Kiểm sát Nhân dân thành phố Hải Phòng thì thực sự là tôi rất là phẫn uất. Nếu như mà sự phẫn uất của tôi đối với bản án của gia đình tôi một thì điều phẫn uất với bản án của quan chức Hải Phòng thì phải nhân lên gấp rất nhiều lần. Sau khi nghe Viện Kiểm sát đọc cái bản luận tội thì chúng tôi đã biết ngay được mức án tòa sẽ tuyên cho quan chức Hải Phòng. Tôi đã phẫn uất đến nỗi mà không thể chịu nổi, lập tức bỏ ra ngoài ngay. Nhìn những kẻ đã đẩy gia đình tôi vào cái hoàn cảnh khốn khổ như ngày hôm nay đang được hưởng cái mức án mà bất cứ ai khi nghe thấy cũng không thể chấp nhận được. Tôi nghĩ rằng ngay cả hội đồng xét xử của Tòa án Nhân dân thành phố Hải Phòng cũng thấy ngượng miệng và xấu hổ khi tuyên cái mức án đấy...” [Xem hình Bà Nguyễn Thị Thương trước ngôi nhà bị Công an Hải Phòng và chính quyền huyện Tiên Lãng phá trụi, 01/2012].

Cũng trên đài RFI, phóng viên Thụy My đã có cuộc phỏng vấn ông ông Vũ Văn Luận, thư ký Liên chi hội nuôi trồng thủy sản nước lợ huyện Tiên Lãng liên quan đến nội vụ thì được ông này nói rằng “phiên tòa này chỉ là một trò hề” khi ông Nguyễn Văn Khanh, nguyên phó chủ tịch huyện, người từng phản đối việc cưỡng chế đất của gia đình Ðoàn Văn Vươn lại bị Viện Kiểm sát đề nghị án tù giam. Ông Luận nói:

“Trước kia thì chúng tôi cũng đã trả lời, là với vụ án này thì Hải Phòng sẽ không bao giờ có công lý. Và kịch bản cho cái việc hủy hoại tài sản này thì chúng tôi cũng đã nhìn thấy rồi. Chúng tôi cho rằng đó là một cái trò hề, vì trước đó chúng tôi cũng đã nhận được rất nhiều thông tin rằng anh em ông Hiền, ông Liêm từng nói đã chạy được tất cả án treo. Thế thì đây là một vấn đề rất là nhức nhối. Hôm nay chúng tôi thật sự ngỡ ngàng khi đại diện Viện Kiểm sát đề nghị các bị cáo trong vụ án ‘hủy hoại tài sản’ mức độ như một trò hề như thế... khung hình phạt về tội hủy hoại tài sản theo điều 143 ở khoản 2, khoản 3 thì thấp nhất là phải 7 năm... Chúng tôi cũng đã nhận định rồi, ông Khanh là một nạn nhân trong vụ án như thế này. Bởi vì trước đó, ngày 18/10/2010, lần đầu tiên ông Khanh đã phản đối vấn đề cưỡng chế và yêu cầu ông Hiền phải làm thủ tục theo đề án 30 giao lại đất cho chúng tôi để sản xuất và làm nghĩa vụ với Nhà nước theo thỏa thuận ở Tòa án Nhân dân thành phố Hải Phòng và đại diện Ủy ban Nhân dân huyện ngày 09/04/2010. Thế nhưng chúng tôi biết rằng ông Khanh khi tuyên bố như thế, đương nhiên là đang chống lại toàn bộ Ðảng bộ, chính quyền huyện Tiên Lãng và rộng hơn, là thành phố Hải Phòng này. Và như thế thì người ta cho rằng ông Khanh là một người phản bội lại cái tổ chức đó, trong khi tất cả những ý đồ chiếm đoạt đất của chúng tôi trên toàn bộ huyện Tiên Lãng là đã được hình thành. Vì vậy tôi cho rằng việc các cơ quan tư pháp, mà có thể là đằng sau đó đã có sự chỉ đạo của ai đó bên Thành ủy và Ủy ban thành phố Hải Phòng, như một đòn trả thù dằn mặt ông Khanh, cho rằng ông ấy là một người phản bội. Do đó họ đã tách ông Khanh ra, mặc dù ông Vươn cũng đã có ý kiến về ông Khanh như thế nhưng vẫn không được chấp nhận. Cho nên chúng tôi cho rằng cái kịch bản này là người ta đã sắp xếp, và đến bây giờ đúng là cũng đã diễn ra.. 




Vụ án người tù không tội Ðoàn Văn Vươn cùng gia đình bị xử có tội, bị ở tù; còn kẻ có tội không bị tù là cán bộ các cấp lãnh đạo hàng đầu Tiên Lãng, Hải Phòng, như Phạm Xuân Hoa, Lê Thanh Liêm, Phạm Ðăng Hoan, Nguyễn Văn Hiền...; gây bất mãn trong dân chúng, càng lúc càng lan truyền rộng rãi hơn, rộng rãi đến nổi cụ nhạc sĩ Tạ Trí Hải [xem hình], người hầu như lúc nào cũng có mặt trong các cuộc biểu tình chống Trung cộng, đòi Hoàng Sa Trường Sa là của Việt Nam, vừa sửa lời ca của bài Quốc Ca Việt Nam Cộng Hòa thành bài hát ca ngợi Ðoàn Văn Vươn, quá hay, đúng với thực trạng của con người và vụ án, để chính cụ ca vang giữa phố đông người. Hoạt cảnh này vừa được đưa lên youtube [http://www.youtube.com/watch?v=Qv7TiDEpsQs&feature=youtu.be] truyền đi khắp nơi qua các mạng Internet và các email mà Giáo Già vừa nhận được sáng nay, 19/4/2013.

Nhìn lại 38 năm CSVN cai trị Việt Nam bằng độc đảng độc tài, vô số người tù không tội bị giam cầm trong vô số nhà tù, trong thời gian đầu, dư luận bị lừa đảo bởi luận điệu tuyên truyền về hào quang gọi là “chiến thắng” của Cộng sản Bắc Việt, và người dân cũng bị Cộng sản cai trị bằng bạo lực và gian dối, khiến nhiều người quá sợ hãi, không dám có những hành động chống đối, một số khác tìm cách thỏa hiệp để yên thân, khiến nhiều tổ chức phục quốc bị truy diệt, nhiều người bị xử tử, giam cầm... Nhưng, càng lúc mặt thật dốt nát, ngu đần và gian ác của Việt cộng càng lộ rõ, khiến người dân càng lúc càng bất mãn hơn, dư luận quốc tế cũng càng lúc càng vỡ mộng, sự ủng hộ của họ dành cho Việt cộng buổi đầu không còn nữa. Cùng lúc, sự đấu tranh của những nhà đấu tranh cho tự do dân chủ càng lúc càng xuất hiện nhiều hơn với những thành quả gặt hái được vô cùng khích lệ.

Cho tới nay thì nỗi sợ hãi của người dân đối với Việt cộng đã giảm sút rất nhiều, thậm chí coi như không còn nữa. Nếu sự chống đối rộng rãi và mạnh mẽ chưa bùng phát là vì qua nhiều năm dài người dân đã bị sự kềm kẹp và đe dọa thường xuyên của Việt cộng làm cho tê liệt. Tuy nhiên, nhìn chung, Việt cộng càng lúc càng sợ dân hơn. Có một số công an trong nhiều khu vực đã tìm cách nói nhỏ với dân, phần lớn có “gốc ngụy”, rằng “mai mốt khi có đổi đời xin được giúp đỡ bao che”. Một số khác có điều kiện và phương tiện “tốt” đã tìm đường tháo chạy qua Mỹ, Pháp, Canada, Úc...; trong khi một số lãnh đạo hàng đầu tìm cách xây hầm trú ẩn bằng chuyện giả vờ sửa đổi Hiến pháp, có kẻ thu gom tài nguyên đất nước và lấy tiền vay của ngoại quốc làm của riêng chuẩn bị tháo chạy, có kẻ đi bằng đầu gối nhận làm thái thú cho Tàu để được bao che khi quê hương đang lâm vào “đại họa một nước”.

Diễn biến thời cuộc trong thời gian gần đây cho thấy với sự phối hợp nhịp nhàng giữa cuộc đấu tranh ở quốc nội và sự yểm trợ tích cực của người Quốc gia Việt Nam ở hải ngoại, cùng lúc với trào lưu yểm trợ mạnh mẽ của quốc tế yểm trợ Việt Nam tự do, theo đúng tiến trình của “Phương Trình Nguyễn Ngọc Huy”, khiến con đường lùi của Cộng sản Việt Nam không dừng lại được.




Ðiển hình gần nhứt ai cũng thấy là ở quốc nội, giáo xứ Vĩnh Hòa, thuộc giáo phận Vinh, vào lúc 20h 30 ngày 13/4/2013 vừa tổ chức đêm thắp nến hiệp thông hướng về 14 Thanh Niên Yêu Nước đã bị bạo quyền CSVN kết án bất công tại phiên sơ thẩm trong 2 ngày 8 và 9 tháng 1 năm 2013. Họ sẽ bị đưa ra tòa phúc thẩm vào ngày 24/4/2013 sắp tới. Ðêm thắp nến cũng đồng thời cầu nguyện cho gia đình Luật sư Lê Quốc Quân sớm thoát khỏi cảnh áp bức của bạo quyền với sự hiện diện của hơn 1.000 người tham dự [xem hình].

Cùng ngày, 13-4-2013, ở hải ngoại, tại Miền Bắc California, một đêm thắp nến cầu nguyện cho tù nhân lương tâm Việt Nam cũng đã được Tổ chức Lương Tâm Công Giáo phối hợp với các hội đoàn quốc gia tổ chức tại Trung Tâm Văn Hóa Việt Mỹ, thành phố San Jose [xem hình buổi lễ được tường thuật trên Diễn đàn Việt Vùng Vịnh].

Trên bình diện quốc tế, sự gian dối của Việt cộng vừa bị một lần nữa vạch trần trước công luận, nhân dịp hai phái đoàn Việt-Mỹ có cuộc đối thoại nhân quyền lần thứ 17, diễn ra tại Hà Nội, ngày Thứ Sáu, 12/4/2013.

Liên quan đến vấn đề này, nguồn tin được hãng thông tấn đánh AFP loan đi từ Washington, ngày 16/4/2013, nói rằng: “Hoa Kỳ giận dữ Việt Nam ngăn cản cuộc họp mặt với các nhà bất đồng chính kiến”. Nguồn tin nay viết: “Hôm thứ hai, Hoa Kỳ đã bày tỏ quan ngại trước việc chính quyền Việt Nam ngăn cản hai nhà hoạt động gặp gỡ một quan chức của họ đang ở Hà Nội để đối thoại về nhân quyền. Các quan chức Hoa Kỳ cho hay, họ đã mời nhà hoạt động dân chủ Phạm Hồng Sơn và Luật sư nhân quyền Nguyễn Văn Ðài, cả hai đều từng bị ngồi tù, tham gia cuộc đối thoại vào ngày thứ Sáu với Dan Baer [xem hình], quan chức Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ”


Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ Patrick Ventrell [xem hình] đã phát biểu với các nhà báo rằng: “Chúng tôi quan ngại trước việc chính quyền Việt Nam ngăn cản các nhà hoạt động Nguyễn Văn Ðài và Phạm Hồng Sơn gặp gỡ Dan Baer, Phó Trợ lý Ngoại trưởng Hoa Kỳ”.

Ðể tìm hiểu vấn đề, ngày 14/4/2013, phóng viên Gia Minh của đài RFA đã có cuộc phỏng vấn Bác sĩ Phạm Hồng Sơn [xem hình], được Bác sĩ Sơn cho biết:


“...phía Ðại sứ quán Hoa Kỳ thông báo cho tôi biết là họ muốn gặp tôi và luật sư Nguyễn Văn Ðài vào 15 giờ chiều ngày 13 tháng 4 tại khách sạn Metropole. Thông báo đó được đưa ra khoảng 1 tuần lễ trước đó. Ðến chiều ngày 12 tháng tư, tôi thấy xuất hiện nhiều dấu hiệu bất thường từ phía giới chức Việt Nam; tức họ cho rất nhiều cảnh sát mặc thường phục đến quanh nhà tôi và họ đi theo tôi. Cho đến ngày hôm sau, sự xuất hiện nhiều hơn và họ lập chốt chắn ngay trước cổng nhà tôi. Họ cắm những bảng cấm lại gần, cấm chụp ảnh. Họ cho người đến rất đông. Theo tinh thần hẹn thì tôi vẫn đi vì tôi nghĩ mình là một công dân tự do, không ai có thể ngăn cấm tôi được. Trước khi đi, tôi cũng có trao đổi với sứ quán; nhân viên sứ quán cũng lo lắng và nói sẽ gửi xe đến đón tôi. Nhưng khi đến giờ tôi đi ra ngoài thì chính quyền đã có một xe ô tô chặn ngang ngõ, tôi không thể đi ra ngoài. Sau đó họ dùng vũ lực ép tôi lên xe và họ đưa tôi về trụ sở phường cách đó chừng 100 mét. Khi về phường họ cố tình giữ chân tôi ở đó, đến 18:20 tôi mới trở về được... Những người làm việc với tôi không phải công an phường mà là nhân viên an ninh từ ba bộ phận: từ quận, thành phố và bộ công an, tổng cục bảo vệ chính trị 5...”


Ðứng trước sự bất bình của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, ngày 17/4/2013, phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Việt Nam, Lương Thanh Nghị [xem hình] đã tráo trở nói: “Việt Nam đã tạo điều kiện cho Phó Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ Daniel Baer ‘gặp một số cá nhân Hoa Kỳ quan tâm’ nhân cuộc đối thoại nhân quyền Việt-Mỹ lần thứ 17 diễn tại Hà Nội hôm 12/4”.


Nghe vậy, ngay lập tức luật sư Nguyễn Văn Ðài [xem hình] đã mạnh mẽ phản bác: “Ông Lương Thanh Nghị, phát ngôn nhân Bộ Ngoại giao Việt Nam, nói như vậy là không trung thực. Trước đó, tôi được tòa đại sứ Mỹ thông báo rằng phía Việt Nam đã đồng ý cho Trợ lý Ngoại trưởng Hoa Kỳ được gặp bất kỳ công dân nào của Việt Nam trong đó có tôi và bác sĩ Phạm Hồng Sơn. Tuy nhiên, trên thực tế, trước (cuộc gặp dự kiến) một ngày, phía an ninh Việt Nam đã thông báo không cho chúng tôi đi gặp. Ngày hôm sau, nhà tôi và nhà bác sĩ Sơn bị lực lượng an ninh đông đảo hàng mấy chục người bao vây, phong tỏa kín. Tôi hỏi lý do, họ bảo: ‘Anh cứ báo với phía Hoa Kỳ là Bộ Công an Việt Nam không đồng ý’. Rất nhiều bạn bè của tôi đến chia sẻ cũng bị công an bắt đưa ra phường sách nhiễu nhiều giờ đồng hồ trước khi trả tự do cho họ.”

Mặt khác, tổ chức Human Rights Watch cũng cho biết “Trong một tháng rưỡi đầu năm nay đã có thêm ít nhất 40 nạn nhân nữa bị buộc tội tại các phiên tòa chính trị trong nỗ lực ngăn chặn những tiếng nói bất đồng quan điểm với nhà nước ngày một gia tăng tại Việt Nam”.

Ðặc biệt hơn nữa là theo bản tin được phổ biến trên đài RFI ngày 19/4/2013 thì “Theo trang thông tin của Nghị viện Châu Âu http://www.europarl.europa.eu, hôm qua 18/4/2013, tại Strasbourg, các Nghị sĩ của Liên hiệp Châu Âu đã hoàn toàn đồng ý về Nghị quyết Khẩn cấp kêu gọi Hà Nội trả tự do cho các nhà báo, blogger và các nhà ly khai bị cầm tù vì bất đồng chính kiến với chính quyền. Ðồng thời Nghị quyết kêu gọi Việt Nam tôn trọng các cam kết quốc tế, đặc biệt trên lĩnh vực tự do ngôn luận, tự do tôn giáo” [xem hình Nghị viện Châu Âu].


Bản tin của RFI cũng cho biết thêm: “...Nghị quyết của Nghị viện Châu Âu bày tỏ mối quan ngại sâu sắc trước các bản án nặng nề của chính quyền đối với các nhà báo và blogger Việt Nam, kêu gọi chính quyền Hà Nội sửa đổi hoặc hủy bỏ các điều luật bóp nghẹt tự do ngôn luận, tự do báo chí. Văn kiện thông qua gấp này cũng kêu gọi chính quyền Việt Nam chấm dứt các vụ cưỡng chế đất đai và sách nhiễu các tổ chức tôn giáo tại Việt Nam... Văn kiện này cũng sẽ được Hội đồng nhân quyền của Liên Hiệp Quốc tại Genève lưu tâm...”

Như vậy, chuyện những người tù không tội tại Việt Nam đang được cả thế giới quan tâm đòi hỏi Cộng sản Việt Nam phải trả tự do cho họ. Ðồng thời những kẻ có tội tuy chưa bị tù nhưng tội lỗi của chúng ngày càng lộ diện để trong tương lai không xa khi “Mùa Xuân Việt Nam” đến, nhứt dịnh chúng sẽ bị tòa án xử phạt, hay ít nhất cũng bị giam trong nhà tù lịch sử.

Hẹn con thư sau,

Giáo Già

No comments:

Post a Comment