Sunday, November 4, 2012

Vẫn một điệp khúc cũ lỗi thời


Huỳnh Bá Hải (Danlambao) - Như vậy là sau hơn nữa tháng công an Việt Nam phải họp báo về việc bắt cóc sinh viên Nguyễn Phương Uyên. Lần này thì họ miễn cưởng "họp báo" ở cái thế không thể yên lặng. Toàn bộ tiến trình của vụ việc này cũng y nguyên như các kịch bản trước đây trấn áp những ai dám lên tiếng cho sự thật và công lý ở Việt Nam: bắt cóc lén lút, chối ra rả là không biết gì về đối tượng bị bắt, ra thông báo rất trễ, dùng nhục hình ép cung, cố gán ghép đối tượng với thuốc nổ, bom đạn để làm tăng tính liên quan chuyện " khủng bố", sau đó thì đưa các đối tượng lên TV để ăn năn nhận tội xin nhà nước khoan hồng.

Tại sao kịch bản lỗi thời này được lặp đi lặp lại mà an ninh cộng sản vẫn dùng? Từ các nhà dân chủ trong vụ luật sư Lê Công Định, các đảng viên Việt Tân, đảng viên Vì Dân bây giờ thì đến lượt Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha cũng theo một tiến trình lạc hậu được an ninh diễn đi diễn lại. Chắc chắn rằng đây không phải là lần đầu cũng như là lần cuối mà an ninh dùng phương cách hèn hạ này để bôi đen những ai bất đồng chính kiến với họ. Với bài cũ này chứng tỏ an ninh Việt Nam đã bế tắc trong việc đàn áp phe dấn thân cho dân chủ ở Việt Nam.

Cho đến thời điểm này thì ít ra phe truyền thông lề dân đã cũng đã chiến thắng trước bức màn đen của chế độ độc tài đang cầm quyền ở Việt Nam. Khi Nguyễn Phương Uyên bị bắt thì ngay lập tức các diễn đàn, trang tin điện tử, các cơ quan truyền thông độc lập lên tiếng ngay. Ban đầu thì an ninh Việt Nam chối bai bải nhưng bây giờ thì họ đã họp báo thông báo là bắt Phương Uyên. Báo lề đảng thì bị ép vào thế bị động từ hôm 14.10.2012 và chỉ làm nhiệm vụ của một công cụ là tuyên truyền chứ không dám đưa tin gì về Phương Uyên. Chuyện động trời ở ngay trên Việt Nam mà báo Nhân Dân, Quân Đội Nhân Dân, TTXVN, VTV chạy lẹt đẹt theo khói của các blog lề dân trong đó cho đến nay Danlambao đã có hơn 30 bài viết, thông tin về Nguyễn Phương Uyên.

Càng đàn áp thì phía an ninh cộng sản phô diễn cho thế giới biết sự thất bại trong việc bịt miệng người dân. "Bọn phản động" (ngôn từ cộng sản) sao càng ngày càng nhiều và tuổi đời càng trẻ ra. Bắt hoài sao không hết, càng ngày càng nhiều. Từ những ông tướng già về hưu, những cán bộ ngũ tuần, lứa tuổi 40 thì có Thức, Định, Tần..., lứa tuổi 30 thì có Nghiên, Nhân, Trội, Quỳnh, Đài... cho đến tuổi đôi mươi như Minh Hạnh, Quốc Hùng, Duy Chương, giờ thì Nguyên Kha và Phương Uyên.

Các công cụ tuyên truyền và bộ máy trấn áp đã thất bại trong việc gieo rắc sự sợ hãi. Việc phản kháng lại chế độ độc tài nó diễn ra trên diện rộng khắp 3 miền: Bắc- Trung- Nam. Không chỉ là những đoàn dân oan từ miền quê ra thành thị đòi công lý mà trí thức và sinh viên cũng lên tiếng cho những bất công và tình trạng mất nước đang diễn ra ngày đêm. Việc bôi bẩn, làm nhục, kết án tù mức án cao cũng không làm cho người ta im lặng mãi trong tủi nhục.

Việc gán ghép cho các nhà dân chủ với đế quốc và "thế lực thù địch" của cộng sản cũng thất bại. Chính cộng sản độc tài mới liên kết với các đế quốc bằng mọi phương cách đến gia nhập tổ chức này, hiệp định nọ. Rồi cũng chính cộng sản bắt tay với các thành phần mà họ cho là "phản động, bán nước" như Nguyễn Cao Kỳ. Cụ thể hơn là việc gã con gái của thủ tướng cho "bọn phản động" và nguy hiểm hơn là chuyện "đi đêm" với các hãng truyền thông bên ngoài. Chuyện nói và làm của quan chức cầm quyền luôn trái ngược do vậy người ta có quyền hiểu ngược lại những gì diễn ra trên báo đài của nhà cầm quyền cộng sản hiện nay.

Tôi có một kinh nghiệm về việc bắt cóc người và những màn ép cung tra tấn của công an cộng sản: Một người bạn của tôi tên là Quách Xuân Thiện, anh này chỉ là một hướng dẫn viên du lịch. Năm 2010, khi an ninh cướp và hack trang Dân Làm Báo khi còn bên Wordpress. Lúc đó thì tôi chưa tham gia viết bài cho Dân Làm Báo, trong thời điểm này thì an ninh cộng sản truy lùng tôi. Họ cướp trang Dân Làm Báo và hăm he tôi này nọ. Nhiều người bạn của tôi chẳng liên quan gì đến các hoạt động viết bài của tôi cũng bị bắt giữ.

Anh Quách Xuân Thiện, hay tin con gái của tôi bị bệnh ở Sóc Trăng thì đi thăm. Anh Thiện vừa ra khỏi nhà của tôi thì bị công an Sóc Trăng bắt giấu tung tích. Gia đình anh Thiện quậy lên, chính an ninh điều tra của Bộ Công An ở 235 Nguyễn Văn Cừ tên là Phan xuống di lý anh Thiện về Sài Gòn điều tra. Được người nhà cung cấp số điện thoại  069 36936 đây là số của an ninh ở Nguyễn Văn Cừ. Chính tôi gọi về chất vấn thì tay an ninh này chối lem lẻm là không biết. Sau 16 ngày thì an ninh thả anh Thiện ra. Dĩ nhiên là bắt người không có lệnh bắt giam thì thả ra cũng âm thầm và hù dọa bắt người ta cam kết không tham gia tổ chức này, tổ chức nọ. Và cho đến bây giờ thì anh Thiện cũng còn bị an ninh Sài Gòn hành hạ: thu hộ chiếu, cản trở chuyện làm ăn, theo dõi mỗi khi có biểu tình hay là xét xử người bất đồng chính kiến.

Dù anh Thiện không liên lạc với tôi nhưng gia đình tôi biết được anh Thiện bị tra tấn dữ dội trong 16 ngày bị bắt giam. Ngay sau khi công an Sóc Trăng bắt giữ thì chính tay an ninh tên Phan này từ Sài Gòn xuống di lý về để tra tấn vậy mà gia đình chúng tôi gọi chất vấn thì luôn mồm kêu là không biết gì. Công an thì bài của họ là trước sau như vậy: hễ bắt ai mà không lên tiếng thì họ ém nhẹm. Khi không còn cách chối thì mới thú nhận bắt người và giải thích rất vô lý.

Số phận của Phương Uyên và Nguyên Kha cũng chưa hết kịch bản cũ mèm và hèn hạ của an ninh. Gia hạn tạm giam nhiều lần từ cơ quan điều tra đến Viện kiểm sát. Khi có kết luận điều tra thì cũng không được gặp luật sư hay hù dọa không cho luật sư vào cuộc. Khi ra tòa gọi là "xét xử công khai" nhưng không có một nhà báo độc lập, thậm chí người thân cũng không được vào dự phiên tòa. Rồi thì công an phong tỏa, phá sóng khu vực quanh tòa án, cũng có thể là bắt giữ nhiều người muốn tham dự " phiên tòa công khai". Cuối cùng thì mức án mút khung cho bản án bỏ túi soạn sẵn, có kháng án cũng y án.

Chế độ công an trị vẫn chai lì và không biết xấu hổ nhục nhã. Luật pháp cộng sản chỉ là công cụ và phỉ báng lương tâm nhân loại. Dù có diễn đi diễn lại kịch bản cũ thì nhà cầm quyền Việt Nam hãy nhớ: các người cũng đi ra thế giới bên ngoài giao du hay ký kết này nọ và thời buổi hiện nay những chuyện các người cố giấu kín thì người ta cũng biết rất rõ. Cộng sản không chỉ là kẻ thù riêng của nhân dân Việt Nam mà là kẻ thù chung của nhân loại. Đó chính là lý do mà càng ngày càng nhiều người Việt Nam đứng lên đòi quyền sống và làm người.

Những việc làm tội ác của an ninh cộng sản Việt nam đã tố cáo chính cộng sản mới là phản động và chống lại sư tiến bộ của nhân loại.


No comments:

Post a Comment