Saturday, July 21, 2012
PHIÊN TÒA PHÚC THẨM VÀ BẢN ÁN BẤT CÔNG
Trịnh Kim Tiến Chúng tôi không ngạc nhiên với kết luận ý án của tòa phúc thẩm. Chúng tôi cũng không xem những việc làm của gia đình với sự hỗ trợ của bè bạn là ảo tưởng.
Chúng tôi cũng không xem công lý là không hiện hữu trên cõi đời này - như không xem tự do là không hiện hữu để mà không tranh đấu.
Vì thế chúng tôi vẫn không bỏ cuộc và đi đến cùng trong hành trình đòi tự do cho công lý.
Công lý đang bị cầm tù, bị giam hãm, nhưng chúng tôi không thể bỏ rơi nó bởi công lý không phải là sự xin cho, công lý là phải đấu tranh không ngừng để giành lại nó.
Diễn tiến và kết quả của những phiên tòa vừa qua là sự chà đạp lên công lý, nhưng tất cả những gì chúng tôi đã làm sẽ không vô ích. Chúng tôi đã làm những gì có thể trong khả năng của mình vì vậy không có điều gì để hối tiếc nữa. Tất cả những gì chúng tôi đã làm ngày hôm nay dù chỉ là một vết khoét nhỏ trên vách thành đồng của nhà tù bất công nhưng rồi một ngày không xa, cái nhà tù đó cũng phải sụp bởi những vết khoét đó và buộc phải trả tự do cho công lý trên đất nước này.
Qua tất cả những gì chúng tôi đã làm, tất cả tôi chỉ muốn được gửi đến những gia đình có hoàn cảnh tương tự, đến những người đang phải chịu oan khiên, bất công một niềm hy vọng, một ý chí: xin đừng từ bỏ.
Im lặng là đồng lõa với tội ác.
Ngồi yên và than van với bóng tối là nô lệ với bất công.
Chúng tôi thà là một que diêm cháy nhỏ hơn là một bó đuốc khổng lồ nhưng không bao giờ dám cháy.
Và vì thế chúng tôi đến phiên tòa 17 tháng 7 với hàng chữ "Stop Police Killing Civilians" trước ngực và "Justice for all" sau lưng.
Từ nhà chúng tôi trên đường đến Tòa án đã có 5, 6 người đi xe máy bám theo.
Xung quanh Tòa phải có đến cả trăm người mặc sắc phục đứng rải rác là công an, dân phòng, thậm chí con số mặc thường phục còn lên tới 300 người suốt theo chiều dài của phố Đội Cấn.
Chúng tôi không hiểu chuyện gì xảy ra khi họ chuẩn bị sẵn cả dây thừng, bình cứu hỏa trước cổng Tòa, chỉ có thể quay ra nói đùa với nhau: "Kiểu này chắc tính theo diện tích hình tròn thì trong vòng bán kính 100 mét không có con kiến nào có thể bò ra mất".
Có những người lạ mặt, tiến đến chỗ tôi đòi tôi cho chụp ảnh, rồi cười nói với giọng thách thức: "Có từng này người thôi à? Tưởng đông lắm?"
Tôi đã từ chối và nói với họ rằng, chúng tôi chỉ đi tìm công lý và không có muốn gây sự với họ, hãy tôn trọng chúng tôi.
Ba, bốn chiếc máy quay từ bên đường đối diện của những người lạ mặt chĩa thẳng vào mặt bốn người phụ nữ yếu đuối trong gia đình tôi. Hình ảnh người mẹ già mất con, vợ mất chồng cô nhi, con mất cha như gia đình tôi khiến họ hứng thú muốn ghi hình lại đến thế ư?
Một nhóm những người lạ mặt khác xăm trổ đầy mình đứng phía sau.
Họ muốn gì, đe dọa chúng tôi ư? Họ quên rằng khi bố tôi bị công an đánh chết, chúng tôi đã không còn gì để mất và hình như họ cũng không hiểu rằng trước cổng pháp đình chúng tôi chỉ có một nguyện vọng là đi tìm công lý.
Khi đã đến giờ, chúng tôi bước vào cổng Tòa, nhưng đã bị chặn lại bởi một số người công an ở đây. Họ yêu cầu chúng tôi xuất trình giấy tờ và chúng tôi cũng tuân thủ, nhưng họ lại nói chỉ có những người có giấy triệu tập mới được vào, còn lại không ai được vào bên trong mặc dù đây là một phiên tòa công khai. Chúng tôi đành phải chấp nhận việc làm vi phạm pháp luật vì chẳng thể làm gì hơn là ngoài việc tôi khẳng định họ đang làm sai quy định của pháp luật, theo điều số 18 bộ luật tố tụng hình sự.
Khi vừa đặt chân qua cánh cổng thì họ đòi thu lại điện thoại không cho mang vào phòng xử. Tôi đã phản đối kịch liệt hành vi đó. Họ có hiểu và tôn trọng luật pháp chút nào không vậy? Họ có biết điện thoại là thư tín cá nhân riêng, không ai có quyền động đến và trong một phiên tòa gọi là công khai thì chúng tôi còn có quyền thu âm lại chứ đừng nói là đem theo điện thoại. Trước khi vào phòng xét xử, thậm chí là họ còn dùng máy dò vũ khí, dò kim loại dò xét người 4 người phụ nữ.
Rất tiếc nếu hình ảnh các anh xuất hiện trong bài viết này của tôi, cũng bởi cách hành xử ngược đời, nghịch lý và quá đáng của các anh mà tôi buộc phải đưa hình ảnh lên để minh chứng cho những điều tôi nói.
Vào đến trong phòng xét xử, tôi lại tiếp tục yêu cầu Hội đồng xét xử cho những người thân của gia đình tôi và bạn bè ở bên ngoài vào tham dự phiên tòa nhưng HĐXX tiếp tục từ chối.
8h30 thì phiên tòa bắt đầu diễn ra.
Sau khi tòa án đọc xong phần thủ tục tố tụng thì một lần nữa, những nhân chứng khách quan trong vụ án tiếp tục vắng mặt.
Gia đình tôi đã từng yêu cầu hoãn vụ án lại trong phiên tòa ngày 14/05 để yêu cầu triệu tập những người này đến Tòa án, nhưng trong phiên tòa ngày 17/07 vẫn không thấy họ có mặt tại phiên tòa. Tôi không biết rõ Tòa án có triệu tập họ hay không nhưng trong giấy triệu tập có ghi rõ là bắt buộc phải có mặt Tòa, vậy mà những người đó, họ vẫn bất chấp luật pháp và cố tình coi thường Tòa án? Và tòa án thì bất chấp sự coi thường của họ, vẫn cố tình để phiên tòa diễn ra, bỏ qua đề nghị triệu tập và áp tải nhân chứng đến Tòa của tôi.
Thái độ của bị cáo Ninh trong phiên tòa khiến tôi không khỏi giật mình và bức xúc.
Trước những câu hỏi của HĐXX, ông ta có thể thản nhiên nói là ông ta làm đúng với quy trình và không hề làm sai; hành vi của ông ta không hề vi phạm bởi ông ta đã được học, được trang bị kiến thức trong trường làm sao để bắt được đối tượng nhanh nhất; khi mà ông ta ra tay đánh bố tôi ông ta xử lý tình huống rất bình tĩnh và không hề có sự bực tức; vì vậy ông ta cho rằng mức án 4 năm tù giam dành cho ông ta là hơi nặng nên ông ta cũng làm đơn kháng cáo lên tòa phúc thẩm.
4 năm tù cho một mạng người, nhưng điều quan trọng hơn mà chúng tôi cần không phải là mức án bao nhiêu năm, vì ông ta có đi tù bao nhiêu năm đi chăng nữa thì bố tôi cũng không thể trở về bên gia đình được nữa. Chúng tôi cần một tội danh, đúng người đúng tội. Vì vậy thay mặt gia đình, tôi đề nghị HĐXX truy tố bị cáo về tội “ cố ý gây thương tích đến đến hậu quả chết người” theo khoản 3 - điều 104 BLHS.
Tôi đã trình bày rất rõ những lập luận trước tòa, lý do vì sao tội danh “làm chết người trong khi thi hành công vụ” là không có cơ sở nhưng đều không được để ý và xem xét đến. Ông Nguyễn Quang Ái - đại diện VKS cũng nói rằng VKS chỉ cho rằng bố tôi có “dấu hiệu” chống người thi hành công vụ, chứ không phải chắc chắn rằng “bố tôi chống người thi hành công vụ” khi trả lời những điều tôi đưa ra. Vậy thì tại sao VKS và HĐXX lại có thể áp dụng tội danh “làm chết người trong khi thi hành công vụ” đối với bị cáo Nguyễn Văn Ninh?
Trong phần hỏi, tôi thấy rằng VKS và HĐXX đang bao che và dẫn dắt cho bị cáo và những người liên quan đến vụ án. Qua những câu hỏi, tôi có thể thấy rõ đại diện VKS ông Nguyễn Quang Ái đang bênh vực cho những kẻ phạm tội, khi mà ông khẳng định quy trình xử sự của những người công an trực ban ngày hôm đó là đúng, RẤT ĐÚNG, họ không có lỗi gì ngoài việc không báo cáo lên và không đưa nạn nhân đi cấp cứu kịp thời.
Mặc dù những câu hỏi của tôi tại Tòa, những người liên quan đến vụ án, những người trực ban trong ca trực ngày 28/02/2012 đều không trả lời được. Họ trả lời không nhớ rõ, không biết hoặc chối cãi, phủ nhận hoàn toàn những điều họ đã khai tại cơ quan điều tra mà tôi đang giữ hồ sơ trong tay. Tôi đã chứng minh rất rõ ràng tại Tòa là họ nói dối và những biên bản họ lập ra là những biên bản ngụy tạo hòng đổ lỗi cho bố tôi sau khi ông mất.
Những điều mâu thuẫn và vô lý đã được tôi nêu ra rất rõ trước phiên tòa nhưng đều không được để ý đến vì bản án này là một bản án có sẵn, phiên tòa như một vở diễn dở được dàn dựng trên sân khấu của Tòa án.
Nhưng không sao hết, tôi vẫn vững tin vào sự thật, tôi vẫn lưu giữ lại tất cả hồ sơ của vụ án, dù tòa án luật pháp không công bằng thì tòa án lương tâm sẽ có một bản án công bằng cho chúng tôi.
Cuối cùng tôi xin được gửi lời cảm ơn đến tất cả mọi người đã có mặt trong những tất cả phiên tòa vừa qua, những người đã luôn sát cánh và đồng hành bên tôi; những người đã ủng hộ tôi bằng cách này hay cách khác, bằng cách cùng tôi treo avatar với khẩu hiểu “STOP Police Killing Civilians”, bằng những lời chia sẻ động viên; và những người ngồi hàng giờ trên máy vi tính để chờ đợi thông tin của vụ án.
Tôi mong rằng mọi người sẽ luôn đồng hành, không những chỉ cùng gia đình tôi, mà sẽ luôn bên cạnh tất cả những gia đình có người thân bị công an đánh chết khác.
Trịnh Kim Tiến - Facebook
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment