Một sinh viên “chống Mỹ cứu nước” thứ thiệt, rất nổi tiếng thời đó là Huỳnh Tấn Mẫm (HTM). Bên cạnh là những Lê Hiếu Đằng, Hạ Đình Nguyên, Đào Hiếu v.v…
Dưới nhãn hiệu là một sinh viên Y khoa thuần túy, Mẫm nắm tới 3 chức vụ hàng đầu trong trong các tổ chức sinh viên. Chẳng những nổi tiếng trong nước mà còn được các sinh viên phản chiến Âu Mỹ đề cao.
-Theo tác giả Ngành Mai, HTM khoảng tuổi cô đào cải lương nổi tiếng Thanh Nga. Và chính bà Bầu Thơ của đoàn cải lương Thanh Minh Thanh Nga đã từng mời Mẫm tham gia đoàn hát của bà vì Mẫm đóng tuồng “Cờ Lau Tập Trận” rất xuất sắc, nhưng bà mẹ của Mẫm không đồng ý. Ngành cải lương miền Nam mất một danh ca; và VC “được” một đảng viên “chống Mỹ cứu nước”… xuất sắc!
-1958 HTM được kết nạp Hội Liên Hiệp Thanh Niên Giải Phóng Sàigòn do Nguyễn Chí Vịnh (6 Chí cầm đầu).
-1965: Được kết nạp Đoàn Thanh Niên Nhân Dân Cách Mạng.
-3-2-1966: được kết nạp Đảng Nhân Dân Cách Mạng VN tức đảng CSVN.
Theo giới thiệu của dân biểu thân Cộng Hồ Ngọc Nhuận, HTM đã “tranh thủ” được Phó TT Nguyễn Cao Kỳ vì ông này muốn dùng Mẫm để “quậy phá” Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu.
Ông NCK đã cho HTM mượn Dinh Quốc Khách để Tổng Hội Sinh viên Sàigon đặt trụ sở và cung cấp đầy đủ văn phòng phẩm, xe cộ, cả lựu đạn MK3. Mẫm và đồng bọn đã tổ chức một số cuộc biểu tình chống phá cuộc bầu cử. Việc làm tắc trách của ông Kỳ và bộ hạ đã khoét sâu thêm hố chia rẽ giữa các cấp lãnh đạo Quốc Gia và tiếp tay cho bọn sinh viên, học sinh VC phá rối trị an.
Sau đó,, khi bị Cảnh lực bao vây, HTM đã được NCK phái người giải thoát. Dương Văn Minh đã cho tùy viên là Thiếu Tá Trịnh Bá Lộc tới đón về ẩn náu 6 tháng trời tại tư dinh của ông ta, tức Dinh Hoa Lan.
Nhà văn Đào Hiếu, tác giả tự truyện “Lạc Đường”, kẻ mới đây vừa la làng lên vì bị VC không cho qua Mỹ thăm con. Ông “đặc công dỏm” này, theo phát hiện của nhà văn Hoàng Hải Thủy, viết về HTM bị VC vắt chanh bỏ vỏ, như sau:
“… Tội nghiệp anh Mẫm. Anh là người hiền lành, học giỏi, nhiệt tình… nhưng sau giải phóng vì đố kỵ, ganh ghét sự nổi tiếng của anh mà có người đã dìm anh không ngóc đầu lên nổi. Tiếp theo là những rủi ro tiền bạc do bà vợ gây ra khiến anh tuột dốc. Hồi thời sinh viên tôi và anh ở chung phòng 4/6 Đại học xá Minh Mạng. Lúc ấy anh học phụ khoa (gynécologie) năm thứ 4, vào Đảng năm 1968. (Chi tiết này sai. Ngày HTM được kết nạp Đảng CS là ngày 3-2-1966 theo tácgiả Bạch Diện Thư Sinh, có lẽ là bút danh của một cán bộ Tình báo của VNCH – ghi chú của LM).
Năm 1970 anh nổi tiếng khắp thế giới, nhờ vụ bắt bớ quy mô lớn mà tôi vừa thuật trên. Vai trò của anh lúc bấy giờ là vai trò công khai. Anh hoạt động cách mạng ở góc độ công khai có nghĩa là với bất cứ danh nghĩa nào: Phật giáo, Công giáo hay lực lượng thứ ba tùy theo sự chuyển biến của tình hình, tùy theo nhiệm vụ chính trị từng lúc. Nhưng không hiểu sao có tin đồn anh lừng khừng, không dứt khoát tư tưởng và người ta để anh ngồi chơi xơi nước. Cuối cùng anh bị đẩy đi Liên Xô học ba cái thứ vớ vẩn gì đó. Rồi anh về giữ chức Phó Chủ tịch Hội Chữ Thập Đỏ tp HCM. Còn bây giờ anh là bác sĩ thẩm mỹ hình như có phòng mạch đâu đó ở đường Cách Mạng tháng 8. Có lẽ anh nghèo và trong sạch”.
*
Tội nghiệp cho những kẻ theo voi hít bã mía. Tội nghiệp cho những trái chanh đã bị vắt hết nước. Nhưng đó không phải là mục đích của bài viết này.
Những kẻ như Đào Hiếu, như HTM, khi chúng tôi, những người cùng trang lứa với họ phải hy sinh mồ hôi, nước mắt và xương máu để bảo vệ những vườn khoai, nương sắn, những tiếng hát trên nương chiều, những ánh trăng dãi bạc trên những khóm mộc lan phơi mình dưới sương khuya… tức bảo vệ người dân miền Nam được sống trong tự do, no ấm thì, họ lại nhởn nhơ giữa lòng thành phố, thực hiện những chỉ thị của VC để biểu tình phá rối trị an, ám sát những sinh viên đối lập (trường hợp sinh viên Lê Khắc Sinh Nhựt).
Họ là những người thuộc cái gọi là Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, một công cụ của CSBV.
Cũng như những Nguyễn Hữu Thọ, Huỳnh Tấn Phát, Dương Quỳnh Hoa, Trương Như Tảng… là công cụ của VC miền Bắc.
Cùng với những Ngô Bá Thành, Nguyễn Long, linh mục Chân Tín, Nguyễn Ngọc Lan, Lý Chánh Trung v.v… là bọn “ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản”.
Khi con trăn miền Bắc đã nuốt trọn con nai miền Nam, cái gọi là Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam và cái gọi là Chính Phủ Cách Mạng Lâm Thời đã bị loại bỏ không thương tiếc. Trương Như Tảng đã phải “vượt biên” và viết “Hồi Ký của 1 Việt Cộng”.Bác sĩ Dương Quỳnh Hoa đã phải ngậm đắng nuốt cay từ bỏ cái chức Bộ Trưởng Bộ Y Tế và đã xin trả lại thẻ Đảng và được Đảng VC “chấp thuận” nhưng phải 10 năm sau mới được công bố.
Nghe nói trước khi đi theo “Bác” Hồ, Nguyện Hữu Thọ cũng đã dặn dò con cái của mình nên rời xa đảng VC (?).
*
Chuyện lạ là trong cuộc biểu tình biểu lộ lòng yêu nước vì bọn Trung Cộng lấn lướt, chèn ép Việt Nam torng vấn đề lãnh hải, về chuyện ngư dân VN lần thứ nhất xảy ra tại Sàigòn, người ta thấy những Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Hiếu Đằng, Lê Công Giàu, Nguyễn Đình Đầu… xuất hiện. Và theo báo chí thì mấy ông VC này vào “tranh luận” với mấy vị đương nhiệm Thành đoàn tp Hồ Chí Minh (?). Báo chí rùm beng lên về chuyện này, nhưng bắt đầu cuộc biểu tình lần thứ 2 là coi như các vị này… biệt tích giang hồ! Dư luận cho biết là “mấy cây đinh biểu tình ngày cũ” bị công an theo dõi và ngăn cấm không được ra khỏi nhà (?), chuyện chẳng biết thực hư.
*
Cuộc biểu tình lần thứ 11 tại Hà Nội đã bị dẹp ngay từ trong trứng nước. Đảng và Nhà Nước ta còn ra lệnh “truyền thông lề phải” kết tội những người biểu tình là… thế lực thù địch.
Không ai thấy mấy ông “Vua biểu tình chống Mỹ ngụy” trước tháng 4 năm 1975 lên tiếng lên tăm gì cả.
Chuyện chính quyền miền Nam có làm tay sai cho Mỹ hay không thì bây giờ mọi chuyện đều đã rõ. Và chắc bây giờ “mấy ông Vua biểu tình chống Mỹ cứu nước” trước tháng 4 năm 1975, hơn ai hết phải thấy rõ Đảng và Nhà Nước CSVN đang lộ rõ cái bản mặt tay sai bán nước cho Tàu qua việc đàn áp, đánh đập, bắt bớ những người biểu tình yêu nước.
Sao mà các ông lại im hơi, lặng tiếng làm vậy?
*
Bài hát “Giải Phóng Miền Nam” của cái gọi là Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, chúng tôi, những người lính bại trận Miền Nam, đã bị Miền Bắc những kẻ chiến thắng đối xử như một đoàn quân ngoại nhập – bắt phải hát trong những trại tù khổ sai mà họ đã dùng mỹ từ “cải tạo” để sơn phết bên ngoài.
Bài hát ấy có những lời rất là sắt máu như sau:
“Giải phóng miền Nam chúng ta cùng quyết tiến bước. Diệt đế quốc Mỹ, phá tan bè lũ bán nước. Ôi xương tan, máu rơi, lòng hận thù ngất trời…!”
Đế quốc Mỹ thì những kẻ này đã “diệt” từ 37 năm trước! Cùng lúc, những kẻ này cũng đã phá tan bè lũ bán nước?!
Bài hát đó, “những người làm cách mạng để giải phóng miền Nam” như HTM, Đào Hiếu và đồng bọn cũng đã hát!
Ba mươi bảy năm qua, BÈ LŨ BÁN NƯỚC LÀ NHỮNG AI, chắc những kẻ DIỆT ĐẾ QUỐC MỸ (?) – như họ cũng đã thấy!
Đây chính là lúc mà họ phải ăn năn vì đã LẠC ĐƯỜNG – như họ đã tự nhận. Hãy có những việc làm SÁM HỐI trước khi quá muộn!
Hãy cùng toàn dân xuống đường DIỆT ĐẾ QUỐC HÁN, PHÁ TAN BÈ LŨ BÁN NƯỚC để tránh cái họa diệt vong do bọn “An Nam Quốc Vương tân thời” thông đồng với bọn Đế quốc đỏ Đại Hán!
NGUYỄN THIẾU NHẪN
No comments:
Post a Comment