Tuesday, November 6, 2012

Hợp tác với Trung quốc để giáo dục nhân dân ?


Hạ Đình Nguyên - Tiếp kiến và làm việc với Ông Ngô Bằng Quyền, Tổng biên tập Nhân Dân nhật báo TQ, Ông Đinh Thế Huynh, Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương VN, tuyên bố :“Các ấn phẩm của hai báo phải gương mẫu tuyên truyền giáo dục nhân dân về tình cảm hửu nghị, chống lại những luận điệu tuyên truyền, sai trái, phá hoại sự nghiệp CM của mỗi nước, gây phương hại đến quan hệ hửu nghị giữa hai nước, hai đảng ,và nhân dân hai nước”.
Quyền tự do báo chí của người dân, được ghi trong Hiến pháp, thì không được thực thi, nay lại chính thức đưa cái quyền tuyêntruyền và giáo dục của Đảng CS Trung quốc vào để cùng giáo dục nhân dân Việt nam. Đảng CSVN đã từng chống lại chế độ Phong kiến, lấy dân chủ làm mục tiêu, từng nói cán bộ lãnh đạo là “công bộc của dân”, tức “đầy tớ của nhân dân”, phục vụ cho quyền lợi của nhân dân. Ngày nay, bỗng dưng trở lưỡi, hai tiếng “giáo dục nhân dân” thường xuyên phát ra một cách ngon lành tự tin, từ miệng các quan chức lớn nhỏ, ngay cả Đoàn thanh niên cộng sản thì cũng hồ hởi “giáo dục” thanh niên, bạn của mình, những người cùng mài đũng quần trên cùng một chiếc ghế nhà trường. Cái tư tưởng hãnh tiến thật đáng tiếc, bộc lộ thẳng thừng, không che dấu một cách điển hình qua cách dùng một từ ngữ. 

Thế mà chưa đủ, nay đưa cả cơ quan tuyên truyền của TQ – một quốc gia khác- vào cùng “tuyên truyền giáo dục nhân dân ta”! Mặt khác, nước VN, về tầm vóc so với TQ thì thân phận như con ong cái kiến, dám đâu và cũng chưa từng bao giờ “phá hoại sự nghiệp CM” của TQ, mà ngược lại, thì đã quá rõ ràng như bao đời nay và ngày nay. Điểm nữa, “Xuyên tạc, nói xấu” TQ thì cũng không dễ, lại hao tổn công sức mà chẳng ích lợi gì. Nói ngay thẳng, nói đúng sự thật còn chưa hết cái xấu, cái hiểm ác, của TQ đối với VN, hơi đâu đặt điều ! Còn về cái “tình hữu nghị’ rất ư khốn cùng nầy, thì dân mong gỡ còn chưa ra, nói gì đến ai đó vào đây để xây đắp với phá hoại ? Ông Đinh Thế Huynh, hãy thay mặt BCT mà chỉ ra cái lỗi của nhân dân ta ở đâu đối với Trung Quốc, để mà nay đến nỗi phải rước họ vào, cùng với họ giáo dục nhân dân ta ? Bỗng dưng vì sao lại quàng vào trên đầu nhân dân một thứ tai ách oan khiêng như vậy ? Hằng ngày trên báo Hoàn Cầu, Thời báo tiếng Anh (đều là báo chính thống của đảng TQ) đã chẳng ra rã vu khống, chửi VN ta đó chưa đủ sao ? Họ gọi Luật biển của VN là một “trò hề lố bịch”. Liệu rằng các tờ báo nói trên có là thế lực thù địch của tình hữu nghị mà TQ sẽ mời ông Huynh sang đó giáo dục ? Khi người dân xuống đường phản đối sự xâm lược của TQ thì chưa đủ cho sức giáo dục dư thừa của Trung tướng Nhanh và Thượng tướng Vịnh đó sao, mà cần thêm nữa ? Quốc hội VN có cần phải đặt ra thêm một khung luật hình sự dành sẵn cho “thế lực thù địch của cái tình hữu nghị Việt-Trung” nầyhay không ? để mà lùa tất cả những ai biểu tình, khác ý kiến, chống hành vi cướp nước, cướp đảo của TQ, vào cái rọ thù địch phá hoại tình hữu nghị, âm mưu lật đổ chế độ nghiệt ngã ?

Về mặt văn bản, thì chữ nghĩa rất ngang bằng, bình đẳng “hai báo.., hai bên.., hai đảng… hai nước cùng giáo dục nhân dân”, kể cũng phấn khởi được ngồi ngang và được xóa cái mặc cảm từ làng lên quận. Nhưng tiếc thay, cái bình đẳng đó chỉ là hình thức. Cuộc chơi chung nầy liệu sẽ đem lại lợi và hại cho ai ?. Văn kiện thì đẹp mã công bằng, nhưng nước thì chảy về chỗ trủng. Vì hẳn nhiên, ông Đinh Thế Huynh, và bất cứ vị nào trong Bộ chính trị VN lại có thể chạy sang TQ mà tuyên truyền giáo dục nhân dân TQ giữ tình hửu nghị ? Dân số cả nước VN chưa bằng số dân trong một tỉnh của họ, tỉ lệ 80/1330 triệu, thế mà TQ lại chịu “lép vế” trong cái trò chơi rất ngang hàng nầy. Bởi vì sự hợp tác nầy sẽ chỉ diễn ở VN thôi, họ được tiếp tay một cách hợp pháp, tha hồ tuyên truyền giáo dục cho nhân dân VN về “đại cục hửu nghị xã hội chủ nghĩa mang màu sắc TQ”, về “cái ơn” giúp súng đạn, còn ta góp phần xương máu cho cuộc chiến trước, và để êm đi cuộc chiến biên giới, và quên đi Hoàng Sa, Trường Sa, quên đi vĩnh viễn mấy vạn chiến sĩ VN đã ngã xuống và không được nhắc tới. Họ cần làm cho nhân dân VN thấm nhuần rằng, những gì họ đã đánh cướp được, là chuyện của ngày hôm qua, thuộc về “lịch sử”, cần phải gát lại. Thế là ta cũng y như thế…gát qua, để không phương hại đến tình hửu nghị hôm nay vừa mới gia cố. Nay, tiến thêm một bước nữa, ông Đinh Thế Huynh hồ hỡi được giao nhiệm vụ hợp tác với họ, để cùng giáo dục nhân dân VN về điều gì nữa ? Nhân dân VN hoa mắt trước sự hợp tác huê dạng: “nỗi đêm khép mở, nỗi ngày riêng chung”, làm sao hiểu được chuyện tình nầy ? Họ đã từng dạy những trang lịch sử dối trá cho nhân dân và học sinh TQ, nhưng khi đưa chương trình giáo dục “lòng yêu nước”của Đại lục vào học sinh Hồng Kông, vốn thuộc lãnh thổ của họ, họ đã thất bại thảm hại vì sự chống đối quyết liệt của người dân ở đây. 

Nhân dân VN có thể học tập ở bất cứ ai, nhưng không chấp nhận sự giáo dục của bất kỳ ai. Lòng yêu nước thuần khiết của nhân dân VN là có sẵn.Nhân dân VN không cho phép kẻ khác đứng ra bẻ ghi cho lòng yêu nước của mình theo “màu sắc” của họ. Lãnh đạo của hai đảng cộng sản VN và TQ muốn có một tiếng nói chung, là tiếng nói chung nào ? VN,TQ là hai quốc gia riêng biệt, có sinh mệnh riêng của mỗi quốc gia, có quyền bình đẳng, cùng trong cộng đồng thế giới. Nhân dân, và Quốc hội VN chắc chắn phải cảnh giác, theo dõi những ấn phẩm mà ông Đinh Thế Huynh cùng Tổng biên tập báo Nhân dân TQ, sẽ sản xuất ra gương mẫu như thế nào, mang nội dung gì, có lỡ in hình cờ TQ 6 sao, hoặc in nhầm bản đồ hình lưỡi bò không ?…và đặc biệt xem họ ca ngợi loại vàng 16 chữ ấy ra sao. Vì TQ là một quốc gia không gương mẫu về mọi phương diện, nên khó tin là có ấn phẩm gương mẫu được, vì đó là xứ sở rất có danh tiếng về sản phẩm độc hại. Vẫn phải chờ xem. Để cảnh giác. 


No comments:

Post a Comment