Saturday, March 29, 2014

BÀI HỌC UKRAINA – NƯỚC TA TRƯỚC HỌA TÀU NGA

Lê Thiên - Sau một thời gian quốc gia độc lập Ukraina rơi vào những rối loạn về chính trị vì thái độ khinh dân cùng hành vi bạo lực và tham nhũng của Tổng thống Viktor Yanukovych, ngày 22/2/2014, Quốc hội Ukraina đã bỏ phiếu truất quyền tổng thống của ông này.
Nga xâm lăng Ukraina.

Sau mấy hôm lẩn trốn, Yanukovych đến được nước Nga. Tổng thống Vladimir Putin của Nga lập tức mở ra một cuộc tập trận thị uy ngay vùng sát biên giới Nga-Ukraina. Đồng thời Putin công khai bộc lộ ý đồ xua quân xâm lăng Ukraina, bắt đầu từ khu tự trị Crimea của quốc gia Ukraina, nằm trên Biển Đen (Hắc Hải).

Để hợp thức hóa hành động xâm lăng này, Putin tung ra nhiều chiêu rất là bài bản mà khối Cộng sản quốc tế đã từng sử dụng trước đây. Quốc Hội Nga thông qua một nghị quyết “cho phép sử dụng biện pháp quân sự” để “bảo vệ kiều bào Nga” cư ngụ trên lãnh thổ Crimea.

Trong khi đó một thứ đội quân “vô chủ, vô hình” mang mặt nạ, vận quân phục Nga nhưng không mang phù hiệu, lại được trang bị vũ khí Nga và xe tăng thiết giáp Nga, mở cuộc “tổng tiến công” khu tự trị Crimea này.

Cùng lúc đó, ngày 03/3/2014, trong cuộc họp khẩn cấp của Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc, Đại sứ Nga Churkin đã đọc bức thư, nói là của ông Tổng thống Yanukovych bị lật đổ gửi Tổng thống Nga Putin, “đề nghị” người đứng đầu nước Nga sử dụng lực lượng quân sự tại Ukraina để “tái lập luật pháp và trật tự” tại nước Ukraina này.

Bức thư của Yanukovych có đoạn: “Người dân đang bị bức hại vì những lý do ngôn ngữ và chính trị. Vì vậy, trong thư này, tôi kêu gọi Tổng thống Nga, ông Putin, đề nghị ông sử dụng lực lượng vũ trang Liên bang Nga để tạo dựng tính hợp pháp, tái lập luật pháp, hòa bình, trật tự, ổn định và bảo vệ người dân Ukraina”.

Putin vốn là tay tình báo lão luyện của Liên Xô cũ, từng đứng đầu cơ quan tình báo Liên Bang Xô Viết KGB hồi cuối thế kỷ 20. Đầu óc Putin luôn mang nặng những thủ đoạn đen tối, mưu mô gian trá cùng những ý đồ và tham vọng bành trướng của một đế quốc Liên Xô vĩ đại thuở nào với giấc mơ đứng đầu “thế giới đại đồng”.

Điều này khiến người ta nghi ngờ rằng, sau 19 năm cầm quyền, Putin đang bước dài bước chân xâm lược hòng tái thôn tính các nước chư hầu cũ trong cái gọi là Liên Bang Xô Viết đã tan rã cách đây hơn hai mươi năm (1991), một hành động tái diễn trò xâm lược của Liên Xô đánh vào Hunggary năm 1953 và vào Tiệp Khắc năm 1968. Từ đó, Putin sẽ tái chiếm các chư hầu cũ của Liên Xô đề làm bàn đạp tấn công các quốc gia Đông Âu Cộng sản cũ, lập lại thế đối đầu với Tây Phương trong cuộc chiến mệnh danh là Chiến Tranh Lạnh.

CSVN tung hê Nga và Putin.

Ngay từ giai đoạn khởi đầu Nga mở cuộc xâm lăng Crimea, báo chí lề đảng Việt Nam đã tung hê đàn anh Putin một cách lố bịch đến nỗi hãng thông tấn BBC ngày 03/3/2014 đã nhận ra ngay thái độ của báo chí Hà Nội và lên tiếng báo động: “Các báo chí chính thống ở Việt Nam do chính quyền quản lý đã có những bài bình luận và phân tích thể hiện sự ủng hộ Nga và chỉ trích người biểu tình Ukraine trong cuộc khủng hoảng hiện nay”.

Bài báo của BBC ngày 03/3/2014 dưới nhan đề “Báo chí VN ủng hộ Nga về Ukraina?” đưa ra vài dẫn chứng, như báo CAND dẫn lời ông Putin: “nước Nga có quyền bảo vệ lợi ích của người dân Nga và những người nói tiếng Nga” và “Nga sẽ hành động trong khuôn khổ luật pháp cho phép”.

BBC còn vạch mặt “một số báo Việt Nam không nói rõ Crimea thuộc Ukraine mà chỉ gọi chung chung là 'Cộng hòa tự trị Crimea'”. Hoặc “trang mạng của Đài Tiếng nói Việt Nam hôm 3/3 chạy tiêu đề ‘Hàng vạn người tuần hành ủng hộ Nga đưa quân sang Ukraine.’”….

Quả vậy, từ đầu đến cuối Tháng Ba 2014, nếu chúng ta chịu khó mỗi ngày chỉ lướt qua vài cái tít trên báo chí lề đảng về những diễn biến tại Crimea và Ukraina, tất thấy ngay cái xu hướng CSVN tung hê Putin và Nga nó lộ liễu đến mức nào!

Người ra rêu rao: Đó là một cuộc chiến chính nghĩa! Nhân dân Crimea nói riêng và nhân dân một số nước thuộc Liên Bang Xô Viết cũ đồng thanh đứng về phía Nga, đi với Nga, sống chết với Nga, yêu cầu được sáp nhập vào Nga. Vỡ mặt Hoa Kỳ và Tây Phương! Tất thắng ắt về Nga và Putin! Vân vân và vân vân!

Cung cách bầy đàn kiểu phe ta trẻ con ấy thực ra chỉ là trò hề quen thuộc của CSVN thời kỳ thành trì chủ nghĩa cộng sản còn được cho là “bách chiến bách thắng”. Bổn cũ soạn lại đấy thôi.

Giấc mơ CSVN: Khôi phục địa vị siêu cường của Liên Xô.

Vào ngày 27/3/2014, người ta lại đọc thấy trên Đất Việt của CSVN một bài báo của tác giả Thiên Nam dưới nhan đề “Putin và cuộc họp tuyệt mật về Crimea của ‘Bộ Tứ KGB’”.

Không rõ bài báo nhằm mục đích gì, nhưng đã là báo lề đảng, tờ Đất Việt không thể đi ra khỏi cái lề “tuyên truyền” do Bộ Thông Tin-Tuyên Truyền của CSVN đã chỉ ra.

Phải chăng bằng cách đưa ra thông tin mang dáng dấp vô tư, bài báo làm công việc quảng bá KGB, “cơ quan tình báo hàng đầu của thế giới” thời Liên Xô? Bài báo nêu rõ: “Quyết định thu hồi Crimea bằng mọi giá đã được ông Putin đưa ra trong một cuộc họp tuyệt mật của ‘Bộ tứ KGB’ cùng 3 cố vấn thân cận nhất.”

Sự kiện này chứng tỏ Liên Bang Xô Viết tuy đã sụp đổ, nhưng cái cơ quan tình báo KGB từng một thời làm mưa làm gió thì vẫn còn, ẩn mình dưới cái tên FSB – Cục Anh Ninh Liên Bang Nga! Nhân sự cao cấp của nó được cài vào trong hệ thống tình báo ấy. “Bộ Tứ KGB” được tờ “Thời báo New York” (The New York Times) nêu đích danh là: Vladimir Putin (Tổng thống Nga), Sergei Ivanov (Chánh văn phòng Tổng thống), Nikolai Patrushev (Thư ký Hội đồng An ninh) và Alexander Bortnikov (Cục trưởng Cục An ninh Liên bang Nga (FSB). Chính bộ tứ ác ôn này đã “nhất trí khôi phục quyền kiểm soát” của Liên bang Nga đối với Crimea.

Theo Đất Việt, “vào những thập niên 70 và 80 của thế kỷ trước, họ [ba nhân vật đằng sau Putin] đều là các cựu điệp viên của KGB, những đồng nghiệp thân thiết làm việc cùng với ông Putin tại thành phố quê hương ông là St Petersburg.”

Tờ Đất Việt còn dẫn lời nhận xét của Ông Andrew Kuchins, Chủ nhiệm Dự án Nga của Viện nghiên cứu chiến lược và các vấn đề quốc tế: “Cũng giống như ông Putin, họ đều là các cựu nhân viên tình báo dày dạn kinh nghiệm nhất của Liên bang Xô viết, cùng đồng tâm nhất trí khôi phục lại địa vị siêu cường của Liên Xô”.

Số phận của Criméa đã được hoạch định từ trước tại Moscow.

Cuộc truất phế Tổng Thống Viktor Yanukovych của Ukraina chỉ là cái cớ cho Putin xâm lăng Crimea. Bởi vì “ngay từ 2 tuần trước khi nhân dân Crimea trưng cầu dân ý quyết định độc lập và sát nhập vào Nga, Tổng thống Nga V. Putin đã có quyết định thu hồi Crimea bằng mọi giá, kể cả là dùng vũ lực” sau khi “bộ tứ” có “cuộc họp bí mật vào đêm 25 hay 26 Tháng Hai bàn về Ukraine và vấn đề thu hồi Crimea.”

Bài báo tiết lộ: “Cuộc họp này diễn ra bí mật đến nỗi, ngay cả cánh tay phải thân tín của ông Putin là Ngoại trưởng Sergei Lavrov cũng không được biết và tham dự.”

Phần kết luận của tác giả bài báo, mới đọc qua tưởng là “khách quan”, nhưng ngẫm lại “ngậm đắng nuốt cay thế nào” như dưới đây:

Sau khi “cựu” Tổng thống Ukraine Viktor Yanukovych đào thoát khỏi Kiev vẻn vẹn 3 ngày, quyết định thu hồi Crimea đã được “Bộ tứ KGB” này đưa ra một cách nhanh chóng. Đó cũng chính là thời điểm, quốc hội Ukraine phê chuẩn quyết định thành lập một nội các mới tại Kiev.

Sau đó 1 tuần, ông Putin vẫn khẳng định trước cộng đồng quốc tế là Nga không hề có ý định sáp nhập Crimea vào nước Nga, nhưng sau hậu trường, các hoạt động chuẩn bị cho “ngày trở về” của Crimea được khẩn trương tiến hành.

Sau khi Ukraine tuyên bố thành lập chính phủ mới, 150.000 binh lính Nga được đặt trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu cao nhất.

Chỉ 1 ngày sau, các toán vũ trang “lạ” đã chiếm lĩnh trụ sở quốc hội và tòa nhà chính quyền Crimea, hạ cờ Ukraine và thay bằng quốc kỳ Nga. Ngay sau đó, 2 sân bay lớn nhất ở Crimea bị phong tỏa.

Cuối cùng, Crimea đã li khai Ukraine và trở về với Nga một cách không thể đơn giản hơn. Và đóng vai trò quyết định trong “cuộc chơi lớn” ở Crimea chính là “Bộ tứ KGB”!

Chiến thắng của KGB: Khát vọng của CSVN được đáp trả.

Cuộc xâm lăng của Liên Bang Nga do Putin cầm đầu rõ ràng vừa gây phẫn nộ, vừa gây bàng hoàng cho lương tri loài người, cho quyền dân tộc tự quyết. Nhưng cuộc xâm lăng thô bạo ấy lại được chào đón bằng những cái vỗ tay vô liêm sỉ như vậy đó của những con người đang mơ giấc mơ hồi phục cái chủ nghĩa đã từng lấy dối trá và bạo lực làm cứu cánh hầu thẳng tay sát hại hàng triệu sinh linh vô tội.

Thế nên người Việt Nam không ai ngạc nhiên về sự mở cờ của nhà cầm quyền csvn trước những bước tiến “oai hùng oanh liệt” của phía Nga và Putin đánh vào một quốc gia nhỏ bé hơn gấp bội về mọi mặt, mà công đầu thuộc về KGB của Liên Bang Xô Viết!

Người ViệtNam chân chính có lòng thương yêu Dân Tộc, thương yêu Tổ Quốc mình không thể giữ mãi thái độ thờ ơ hay bàng quan trước cái ý đồ cổ võ sự hồi sinh của thứ chủ nghĩa phi nhân đã bị nhân loại chôn vùi từ hơn 20 năm qua – chủ nghĩa cộng sản.

Cái ý đồ ấy được bộc lộ chẳng những qua mấy thông tin bóp méo sự thật của hàng loạt báo chí lề đảng, mà còn được cổ võ mạnh mẽ bởi những lời bộc bạch của những tay Cộng sản gạo cội trong nước, điển hình là của một “nhà chiến lược” CSVN qua một cuộc phỏng vấn gần đây.

“Nhà chiến lược ấy” được giới thiệu là Thiếu tướng Lê Văn Cương, nguyên Viện trưởng Viện Chiến Lược Bộ Công An CSVN.

Khi ông trả lời cho VTC News trong cuộc phỏng vấn ngày 03/03/2014, Lê Văn Cương dõng dạc tuyên bố: “Sau những biến động chính trị ở Kiev, cuộc chính biến Ukraine đã lan rộng và đe dọa đến tính mạng cũng như cuộc sống thường ngày của những người dân ở Crưm. Vì vậy Nga có trách nhiệm bảo vệ công dân của mình và hoàn toàn phù hợp với luật pháp quốc tế.

Đây được xem là hành động bảo vệ lợi ích hợp pháp của Nga tại Crưm nói riêng và Ukraine nói chung. Đây không phải là hành động ‘gây sự’ của Nga như chính quyền mới của Ukraine cáo buộc, mục đích của Nga công khai và đúng luật.” Bài phỏng vấn có tiêu đề là “Tướng Lê Văn Cương: Cảnh báo Mỹ đến Crum [Criméa], Nga không đùa”.

Người Việt Nam không khỏi giật mình về “tư tưởng chiến lược” của viên tướng được cho là chuyên gia bậc thầy về chiến lược trong hệ thống đảng cầm quyền tại nước ta.

Ông tướng Công an lại công khai cổ võ cho hành động xâm lược, coi đó là “hoàn toàn phù hợp với luật pháp quốc tế”, một kiểu đánh giá phù hợp với đường lối chủ trương cố hữu của CSVN: bán nước với bất cứ giá nào và ngụy biện dưới bất kỳ hình thức nào, vào bất cứ cơ hội nào!

Chỉ tội là tội cho tiền đồ bất hạnh của quốc gia dân tộc mình nếu có một ngày nào đó bị nước lớn lân bang xua quân vượt biên giới đánh chiếm, nhân danh bảo vệ lợi ích hợp pháp kiều dân của họ sống trên lãnh thổ nước ta, mà nhóm lãnh đạo đương quyền thì cứ hô hào đó là một hành động “công khai và đúng luật, không phải là hành động gây sự!”

Bài phỏng vấn cho thấy ông tướng CACS Lê Văn Cương còn “nổ” ra nhiều lời phát biểu khác nữa, nhưng tựu trung các lời phát biểu khác ấy cũng chỉ nhai đi nhai lại cái luận điệu xuẫn động trên mà thôi. Kỳ thực, ông Cương chẳng có ý tưởng gì riêng, mà chỉ lặp lại nguyên văn lời biện bạch của Putin cho hành động cá lớn nuốt cá bé của y.

Dù vậy, những lời phát biểu của tướng Cương cũng đã để lộ “chiến lược” của CSVN làm nhụt khí tinh thần đấu tranh của người dân Việt Nam cho chủ quyền quốc gia và quyền tự quyết của dân tộc. Nguy cơ xâm lược của ngoại bang đối với Việt Nam và họa mất nước đang cận kề.

Họa phương bắc.

Về mối nguy xâm lược từ phương bắc, lịch sử đã chứng minh. Những hình thái vết dầu loang đáng ngờ và các sự kiện lấn đất, chiếm đảo, những gặm nhấm các phần lãnh thổ và lãnh hải nước ta đã diễn ra và hãy còn tiếp tục diễn ra là những bằng chứng không thể chối cãi.

Một số các tỉnh thành bị “xâm thực” đã được báo chí nêu ra. Từ Quảng Ninh đến Ninh Bình, từ Hà Tĩnh đến Quảng Ngãi, từ Cao Nguyên Miền Trung đến Bình Dương, vân vân đều tràn ngập người Tàu từ Trung Quốc nhập cư chính thức cũng có mà nhập cư bất hợp pháp cũng dẫy đầy. Họ chiếm lĩnh thị trường lao động trong các nhà máy, ãng xưởng, trong khi nguồn lao động trong nước lại bị loại bỏ vất vưởng hoặc bị sử dụng như món hàng rẻ tiền bán ra nước ngoài dưới danh nghĩa “xuất khẩu lao động”. Còn người lao động Trung Quốc (hợp pháp hay không hợp pháp) thì hiên ngang sống phè phởn, hiên ngang dựng phố, lập làng và hiên ngang tạo ra những biệt lệ khiến “phép vua thua lệ làng”.

Đó là chưa kể tới những hoạt động tình báo và phá hoại đủ kiểu của họ, một mặt ngấm ngầm tinh vi, mặt khác thì cố tình để lộ như để thách thức, thị uy. Mọi hoạt động của họ đều vô cùng nguy hiểm cho sự sống của con người hiện tại cũng như cho sự tồn vong của dân tộc.

Chiêu thức tình báo dĩ nhiên là thiên hình vạn trạng chẳng biết đâu mà lường. Còn về mặt phá hoại thì cũng muôn màu muôn sắc, từ kinh doanh tới sản xuất, từ thành thị tới thôn quê đến tận hang cùng ngõ hẻm, vào sâu trong các rừng rậm núi cao hay các vịnh nước màu mỡ dọc miền duyên hải… vừa để thu lợi vừa nhằm hủy diệt môi sinh.

Từ thực phẩm đến áo quần và cả đồ chơi trẻ con, từ phân bón, thuốc trừ sâu, thuốc kích thích tăng trưởng, thuốc “giữ xanh” hoa quả, thuốc làm tươi thịt cá… Đều do Trung Quốc đưa vào Việt Nam, nhằm mục đích đầu độc dân Việt, không phải giết ngay tức khắc mà là cấy bệnh nan y vào cơ thể để con người đau đớn, chết dần chết mòn!

Đó là chưa nói tới những đầu độc về văn hóa, Hán hóa não trạng cũng như lối sống của các thế hệ người Việt Nam.

Thoáng nhìn về quá khứ.

Những hành động tự tung tự tác của người Tàu trên đất nước ta ngày nay khiến chúng tôi nhớ thời đệ nhất VNCH, Tổng Thống Ngô Đình Diệm đã ban hành một sắc lệnh cấm cửa 11 ngành nghề đối người Hoa kiều, trừ những kiều dân người Hoa nhập quốc tịch Việt Nam. TT Ngô Đình Diệm là chiến hữu chống cộng của Tổng thống Tưởng Giới Thạch bên Đài Loan. Tình bạn giữa hai người rất thắm thiết. Việc làm của Tổng Thống Ngô Đình Diệm làm phật lòng Tổng Thống họ Tưởng không ít. Nhưng không vì tình bạn và đồng lý tưởng chống cộng mà nhà lãnh đạo quốc gia Việt Nam thời bấy giờ chối từ trách nhiệm của mình đối với dân, với nước và sự tồn vong của dân tộc. Ông Ngô Đình Diệm dứt khoát không nhượng bộ họ Tưởng, cương quyết không thu hồi quyết định cấm 11 nghề đối với người Tàu trên đất Việt, mặc kệ Tưởng Giới Thạch yêu sách và ra điều kiện này nọ.

Ngày nay thì sao? Cả nước đều rõ. Làm gì có một nhà lãnh đạo có được cái bản lãnh và khí phách ấy đối với ngoại bang?

Rồi tới thời Đệ nhị VNCH. Khi Quân đội Hoa Kỳ được phép đóng quân trên lãnh thổ Việt Nam, họ được phép lập căn cứ, các Công ty Dân sự Mỹ được phép đấu thầu xây dựng cầu đường cùng một số công thự, nhưng công nhân phải là người Việt Nam, tuyệt đối không được dùng lao động người Hoa Kỳ hay người của bất cứ người nước nào, dù lúc bấy giờ tại Miền Nam Việt Nam đang có mặt nhiều nhóm người nước ngoài khác như Úc, Tân Tây Lan, Đại Hàn, Đài Loan, Thái Lan, Phi LuậtTân. Họ rất mong được tuyển dụng vào các việc này. Nhưng không được. Thậm chí, cả trong các căn cứ của quân đội Mỹ, chỉ có quân lính Mỹ trú đóng, việc phục vụ và mọi thứ dịch vụ trong đó cũng cho giao phó cho công nhân người Việt. Họ làm việc thoải mái, không hề chịu một áp lực hay áp bức nào.

Chính nhờ đó mà mức sống và kiến thức của người dân Miền Nam Việt Nam được nâng cao, con cái học hành đến nơi đến chốn; từ thành thị tới thôn quê, không một người nước ngoài nào có thể nhảy vào cạnh tranh, giành giực.

Đặc biệt, trong hoàn cảnh ấy, người Việt Nam, kể cả phụ nữ và trẻ, không ai bị xuất cảng lao động, không ai bị bán ra nước ngoài… như ta thấy đầy dẫy trong nước ta hiện nay, cái thời đại gọi là thời xã hội chủ nghĩa vinh quang! Một chuyện nhỏ này thôi cũng cho thấy sự khác biệt giữa xưa cà nay trong xã hội Việt Nam: Hồi đó, người Mỹ có mặt khắp Miền Nam Việt Nam, nhưng số phụ nữ Việt Nam lấy chồng Mỹ chỉ là thiểu số cực nhỏ. Và thật là hiếm hoi thấy có người đàn bà Việt Nam lấy chồng là người Đài Loan, Đại Hàn, Thái Lan, Phi Luật Tân…!

Khi một chế độ suy tôn Đảng lên bậc thống trị tuyệt đối đứng trên cả Tổ Quốc và Dân Tộc thì cái chế độ ấy không còn là chế độ phụng sự Quốc Gia-Dân Tộc mà chỉ là tập hợp của một nhóm “phe đảng” lấy bạo lực làm sức mạnh, một mặt đè nén dân, một mặt cam tâm làm nô lệ cho ngoại bang núp dưới danh nghĩa hữu nghị 4-tốt-16-chữ-vàng! Cứ cái ôm lấy tốt cái vàng vẽ trên giấy này thì một ngày nào đó Việt Nam thế nào cũng sẽ chứng kiến cái cảnh cá lớn nuốt cá bé trong khi đám sai nha nước nhỏ thì cứ một mực tung hô hành động xâm lăng của nước lớn, cho đó là “hành động bảo vệ lợi ích hợp pháp”, là hành động “công khai và đúng luật”, “không phải là hành động ‘gây sự’”.

Mối họa từ giấc mơ Nga.

Giấc mơ Mỹ là một thực tế. Nhưng người CSVN sau 1975 gán cho cụm từ một ý nghĩa đầy châm biếm nhạo cười mai mỉa dành cho người Việt của Miền Nam Việt Nam thời trước 1975. Bây giờ tại Việt Nam, khát vọng về một “giấc mơ Nga” đang trổi dậy mạnh mẽ trong lòng đám cầm quyền CSVN. Họ mơ về một nước Nga hùng cường làm sống lại chế độ CS quốc tế đã bị chính nhân dân Nga nguyền rủa và đập tan.

Nước Nga hay Liên Bang Nga hiện là một thực thể thay thế Liên Bang Xô Viết đã sụp đổ. Có điều khác giữa Liên Bang Nga và Liên Bang Xô Viết là Nga ngày nay không còn nữa 13 nước chư hầu bao bọc xung quanh để bảo vệ “thành trì xhcn” như trước nữa. Nhưng với Việt Nam thì khác. Nhà cầm quyền CSVN lúc nào cũng coi Nga như là một Liên Xô hùng mạnh của thuở nào. CSVN luôn mơ tưởng về sự phục hồi của Liên Bang Xô Viết từ trong lòng Liên Bang Nga. Cho nên, mỗi lần nói lên mối quan hệ Việt-Nga là mỗi lần CSVN coi Nga như là “đàn anh”, là “người bạn thiết cốt”, là “anh em con một tổ”, là “đồng chí” giống như Liên Bang Xô Viết thuở nào.

Nếu với CSVN, Trung Quốc được tôn vinh là “người anh em thắm thiết môi liền môi”, thì Nga cũng được tung hô là người “ân nhân vĩ đại” mà Việt Nam có “nghĩa vụ” phải “đáp đền” và đáp đền một cách cụ thể xứng đáng: Cảng Cam Ranh và Điện Hạt Nhân Ninh Thuận là hai địa chỉ đã được khoanh vùng. Người Nga đã từng hùng cứ Cam Ranh sau Tháng Tư 1975 và đã chia tay nó, nay lại quay về và lạicó thêm Ninh Thuận tạo thế liên hoàn.

Khi Cam Ranh trở thành cảng sửa chữa tàu bè do Nga quản lý, thì việc người Nga, binh lính Nga và tàu chiến Nga hiện diện ở đó sẽ là chuyện “bình thường” thôi. Hơn nữa, 6 chiếc tàu ngầm quân sự của Nga đã bán cho Việt Nam mà Nga có trách nhiệm bảo trì tu bổ thì cũng là cơ hội cho Nga tha hồ tăng cường nhân sự về mặt quân sự trên cái bán đảo đầy màu mỡ này. Từ đó quân đội Nga đương nhiên có quyền “bảo vệ” thành phần chuyên viên tinh hoa của họ ở tỉnh Nnh Thuận đang phụ trách xây dựng, vận hành các Nhà máy điện hạt nhân ở đó mà Nga đã là chủ đầu tư! Rồi mói đây, Nga lại phụ trách xây dựng nhà máy nguyên tử tại Đà Lạt lớn gấp 30 lần Nguyên Tử Lực Cuộccủa thời VNCH. Cho nên vùng hoạt động của Nga chắc chắn sẽ bao trùm trọnkhu vực ba tỉnh Khánh Hòa-Ninh Thuận và Lâm Đồng! Một diện tích không nhỏ có sự tập trung lâu dài của người Nga trên đất nước Việt Nam! Vấn đề dân sinh ở khu vực này chắc chắn sẽ không đơn giản một khi Nga đòi thiết lập làng chuyên gia của họ ở đó. Trong thực tế, phía Nga và phía chính quyền địa phương Ninh Thuận đã cùng đi khảo sát khu vực lựa chọn để tiến hành dự án xây dựng cơ ngơi cho người Nga rồi!

Ai học được chữ ngờ?

Câu hỏi đặt ra ở đây một lần nữa: Nếu trong nước nổ ra một biến động bất thường, như một cuộc biểu tình đòi hỏi thay đổi nhân sự chằng hạn, thì nhà cầm quyền CSVN sẽ làm gì nếu phía Nga và Tàu viện cớ “bảo vệ lợi ích hợp pháp” của người Nga, người Tàu như là một hành động “công khai và đúng luật”, dứt khoát đó “không phải là hành động ‘gây sự’” để đưa quân tới những điểm nóng?

Chúng tôi chưa bàn tới việc Trung Cộng hay Nga Cộng đã cài sẵn tình báo, ngụy tạo một biến động nào đó để chơi trò tầm ăn dâu trên khắp đất nước Việt Nam!

Người Việt Nam trong nước không quên hình ảnh khá “lạ lùng” xảy ra xung quanh khu tượng đài Lý Thái Tổ Hà Nội nhân kỷ niệm cuộc chiến tranh biên giới Việt-Hoa năm 1979.

Hôm ấy một số nhân sĩ và thanh niên yêu nước tổ chức lễ tưởng niệm các chiến sĩ VN tử trận trong cuộc chiến chống quân xâm lược phương bắc năm 1979. Lễ tưởng niệm tôn nghiêm vừa tiến hành với một nhúm nhỏ trí thức và thanh niên ye nước, bỗng một đám đông người ăn mặc khác thường gồm đàn ông đàn bà kéo nhau ra chiếm cứ khu tượng đài, nhảy múa kệch cỡm theo nhịp một bài nhạc Trung Hoa mở hết công xuất rất ồn ào!

Người ta nghi ngờ hành động này là một tín hiệu thách thức nhà cầm quyền Việt Nam có dám dập tắt bài ca Trung Quốc không, hay buộc phải giải tán những người dự lễ tưởng niệm!

Cuối cùng CSVN tuân theo chỉ thị ngầm của đàn anh, ngoan ngoãn thẳng tay giải tán người dự lễ tưởng niệm. Còn đám đông ồn ào kia thì ung dung nhảy múa theo điệu nhạc xập xình xon-đố-mì cho đến khi không còn bóng dáng một người nào trong nhúm nhỏ dự lễ tưởng niệm!

Giả sử, nếu một ngày nào đó vở kịch nham nhở kia lại tái diễn với những màn biểu diễn khác do bọn tình báo Nga-Hoa dàn dựng và kích động, thì chẳng biết số phận đất nước ta sẽ đi về đâu! Có lẽ giải pháp mà Vladimir Putin đã chọn cho Crimea và Ukraina sẽ là phuơng thức giải quyết tối ưu dành cho Việt Nam chăng? Rồi thì lý lẽ sẽ thuộc về kẻ mạnh, đàn anh nước lớn? Họ “hành động bảo vệ lợi ích hợp pháp?”. Đó “không phải là hành động ‘gây sự’, và đó là “mục đích công khai và đúng luật?”

Bấy giờ “nhà chiến lược” Lê Văn Cương và các “đồng chí” của ông sẽ nghĩ gì? Nói gì? Làm gì? Hay sẽ vỗ tay hoan hô đoàn quân chiến thắng mang vinh quang về cho “Đảng ta”?

30/3/2014
Lê Thiên

No comments:

Post a Comment