Nhạc Sỹ TAI HỔ |
Nhạc Sỹ TÔ HẢI
Có thể thú thật không hề xấu hổ rằng:
- Suốt
36 năm “được” là công dân một nước vừa dân chủ vừa cộng hòa (tính từ 2/9/1945 đến
1976), mình luôn nghi ngờ, ngơ ngác rồi…mất sạch lòng tin ở cái thứ đề-mô-cờ-ra-tích
kiểu… “chết người” khi tận mắt chứng kiến người ta có thể bị mất nhà, mất cửa,
mất vợ, mất con và… mất luôn cả tính mạng dưới tay một ông “chủ dân” răng đen
mã tấu chưa qua lớp bình dân học vụ nhưng được “bầu” lên làm lãnh đạo từ thôn,
xã tới Trung Ương! Đó là những năm mình lên 18, vừa đủ tuổi xung phong vào Vệ
Quốc Đoàn đi bảo vệ cái nền dân chủ tưởng như bên Tây nhưng không bao giờ có thể
có ở cái đất Việt Nam, lúc ấy gồm 90% dân số không biết đọc, biết viết,... cho
tới năm (1976) mình vừa tròn tuổi… 49!
-Và tiếp theo là 38 năm “bị” làm công dân một nước xã hội chủ nghĩa, (tính từ 2/7/ 1976) khi cái Đảng lãnh đạo đã công khai vứt tấm áo choàng Lao Động để hãnh tiến mặc chiếc áo mới (mà cũ) đầy máu me: Đảng Cộng Sản.
-Và tiếp theo là 38 năm “bị” làm công dân một nước xã hội chủ nghĩa, (tính từ 2/7/ 1976) khi cái Đảng lãnh đạo đã công khai vứt tấm áo choàng Lao Động để hãnh tiến mặc chiếc áo mới (mà cũ) đầy máu me: Đảng Cộng Sản.
Cùng
lúc là là vứt béng 4 chữ “dân chủ cộng hòa” mà suốt 36 năm cho đến bây giờ, ai
còn sống sót vẫn phải rùng mình khi nghĩ đến các kiểu “dân chủ tập trung”, những
chính sách đường lối “vì dân”, “do dân” đã đẩy hàng triệu con người vào “trại
chăn súc vật”, “bắt phơi trần phải phơi trần / Cho may-ô sẽ được phần may-ô.”
Việc bỏ
không thương tiếc 4 chữ “dân chủ” và “cộng hòa” mà bao thế hệ đấu tranh của thế
giới đã phải đổ bao xương máu để có được, xét cho cùng: Chính là để cho cái lũ
“lừa ngựa người” đỡ bàn tán, so bì, kỳ kèo, đòi hỏi, bắt chước các thứ “dân chủ,
dân quyền”, “tự do bầu cử”, “đa đảng đa nguyên”… ”biểu tình”, “phản đối người cầm
quyền” như ở một số nước bên Tây bên Mỹ! Cho nên, với niềm “kiêu binh xấc xược
cộng sản” “một nước nhỏ mà đã đánh thắng hai đế quốc to”, mấy tay lãnh tụ sắp
đi về chầu ông Lê, ông Mác đã cố làm liều hưởng tí chút thành quả cách mạng vĩ
đại có một không hai: Làm “vua tập thể” của một nước có tên Cộng Hòa Xã Hội Chủ
Nghĩa Việt Nam, nghe oai hơn hẳn nước Tầu của ông Đặng và chẳng thua kém gì ông
anh cả Liên Sô dù lúc này đang ngắc ngoải trong các liều thuốc vô hiệu quả
Perestroika và Glasnost!
Và kể
từ đó, hai chữ “Dân Chủ” không còn một ý nghĩa gì trên thực tế nữa! Tất cả đều
đã có Đảng lo. Mọi hoạt động xã hội đều theo ngón tay chỉ đạo của không quá 20
cái “đỉnh cao trí tuệ” của nhân dân hết!
”Hiến
pháp chẳng qua chỉ là thể chế hóa đường lối chính sách của Đảng mà thôi...”, ”Ý
Đảng là lòng dân”, “Súc mạnh của nhân dân là do từ Đảng mà ra”…
Những
tuyên ngôn ný nuận, nếu náo, nì nợm, nố năng… nuôn nuôn được các nãnh tụ tuôn
ra niên tục, lói nấy được y như bắt dân phải đồng ý rằng “quả đất hình vuông”,
”mặt trời mọc phía Tây” vậy! Phản đối thì a-lê hấp vô tù vì tội “trốn thuế”, hoặc
gây mất trật tự an ninh công cộng”, thậm chí bị các “bạn dân”tập bắn bia sống”
như chơi nếu họ muốn gọi những vụ giằng co, cự cãi khi bị bắt vô luật pháp là
“chống người thi hành công vụ”!
Túm lại,
với mình, thì:
Từ
khái niệm “dân chủ cộng hòa” những năm 45-76 tới “Xã Hội Chủ Nghĩa” hôm nay:
a-/
Cái định nghĩa rất đơn giản về “dân chủ” là người dân được làm chủ, được quyền
bầu hoặc phế truất những cá nhân, công bộc, những bộ máy mình bầu ra mà không
được việc thì chưa bao giờ dân Việt Nam này được hưởng cả!
Họ
không ngớt lải nhải “dân chủ” nhưng lý giải “dân chủ” bằng cái ný sự chuyên
chính của họ là dân chủ nhưng phải… “dân chủ tập trung”! Nghĩa là: Trong tay mấy
ông “chủ dân” do họ tự bầu ra qua một hội nghị gọi là “chung ương” rồi “chung
ương” bầu ra một số ông “chung ủy”, sau đó mấy ông “chung ủy” bầu ra Bộ chính
chị, Ban Bí thư, Tổng bí thư… Nghĩa là dân chủ của người dân cứ bị thu hẹp dần
tới mức để thay dân làm chủ chỉ còn lại có… vài ba người! Họ có làm sai thì khi
sửa sai họ lại nống lên làm thành… “thành tích”! Câu chuyện “Đổi Mới” (như cũ)
mà Đỗ 10 cho là “Nhờ có Đảng nên mới có đổi mới (!!! ) chắc chưa ai quên! Cái
trò “dân chủ” ở cái lỗ mồm này đã bị chính những đỉnh cao chí tệ vừa vừa đã…
hơn một lần gào lên là “mất dân chủ trầm trọng!”
2-/ Đến
khi cái chủ nghĩa xã hội vô cùng lơ mơ trừu tượng, chẳng ai nhìn thấy bao giờ
(hoặc nói trắng ra như g/s Trần Phương” là… ”bịp bơm”), và cái đảng mang tên cộng
sản (nhưng đầy tư bản đỏ) công khai ra mắt ở cái mảnh đất chữ S này thì… ôi
thôi! Mọi khái niệm về dân chủ đều bị xếp xó! Thậm chí có không ít trường hợp
“đấu tranh cho dân chủ, cho nhân quyền” phê phán “mất dân chủ” “vi phạm nhân
quyền” dù mới chỉ trên blog, thậm chí trong tư tưởng, lời nói…cũng đã bị đàn áp
thẳng tay! Kệ mẹ dư luận trong nước, kệ cha những tên tuổi phản đối như Obama,
Ed Royce, Loretta Sanchez…!
Đối với
những kẻ thà chết không bỏ quyền và lợi thì:
“Với
câu nói đầy tự kiêu cộng sản “Ta có thế nào người ta mới đối xử với ta như thế
chứ” sau khi được mời đi thăm một số “nước thù địch” thì thấy rõ là họ vẫn một
lòng một dạ đi theo con đường muôn năm đúng của họ: KHÔNG CÓ DÂN CHỦ DÂN TỚ CHI
HẾT! Dân chủ phải theo khuôn khổ của chúng tao, đã ghi rõ ràng trong điều 4 hiến
pháp được toàn dân bỏ phiếu tán thành!… Mọi thứ dân chủ khác đều là “thoái
hóa”, tự diến biến”, phản động!
Người
H'mông xuống đường xem ra đồng tâm hơn dân tộc kinh nhiều
Hơi
cay và roi điện đã làm cho đồng bào dân tộc H'Mông ngất xỉu
bị đàn
áp chỉ làm cho họ nuôi thêm chí "trở về nước mẹ Trung Hoa" thêm thôi!
Ai đó có lo không?
Đặc biệt
sang cái năm 2014 này, trước tình hình thế giới Ukraina, Venexuela... có nhiều
biến động dễ ảnh hưởng tới sự ngoan ngoãn lâu nay của dân Việt lành như con chi
chi và cả các cuộc vùng lên chống bọn quan địa phương cướp bóc, bóc lột, coi mạng
người như cỏ rác ở khắp nơi họ đã không ngừng phát triển khắp nước, đặc biệt
nghiêm trọng là các vụ vùng lên của cả một tôn giáo (Hòa Hảo), một dân tộc
(H-Mông) có khi lên đến cả, ngàn người (ảnh),
Nhà cầm
quyền đảng độc trị đã có những động thái răn đe, dọa dẫm, cảnh báo không dấu diếm
như:
- Tăng
cường lực lượng đàn áp bằng cách phong văng mạng hàng trăm tướng công an mà có
người đã đưa ra những con số giả định lớn nhất thế giới như sau: Nếu mỗi ông tướng
công an mà dưới trướng có đầy đủ quân số một sư đoàn thôi thì nước này phải có
tới: 5.600.000 quân công an, được trang bị cả máy bay xe bọc thép, và được phép
bắn vào bất cứ ai chống lại họ! Việc dành nhiều quyền lợi cho lực lượng “thà mất
cả nhà chứ không bỏ đảng ta một bước này, đã làm chính bộ trưởng quốc phòng phải
phát biểu trước quốc hội là “Phong tướng cho công an thì phải phong tướng cho
quân đội: tuy Quốc Hội chẳng hề được biết ai lên tướng, tiêu tiền bao nhiêu cho
các tướng lên ngôi, chẳng biết nó là bao nhiêu xất! Dân chủ kiểu XHCN mà!
- Gần
đây lại có thêm cái “chức” (hay “tước”?)
Chính ủy
của nghành “còn đảng còn mình nữa!
Ngay đối
với các cái đầu khó bảo là đám văn nghệ sỹ thì Hội Đồng Lý Luận Văn Học Nghệ
Thuật Trung Ương cũng đã công khai “kêu gọi sự ra tay giúp đỡ” của nghành Công
An. Dưới sự chủ tọa của đại tướng vua công an T Đ Q, ông Đào Duy Quát công khai
mong rằng ngành công an nên tăng cường chống các luận điệu thù địch trong văn
nghệ và mong mỏi trong một thời gian ngắn sắp tới có được 30 nhà “lý luận văn
nghệ công an” thì tình hình văn nghệ sẽ được đi đúng vào con đường đầy lưỡi Lê
và lưỡi Mác!
Thế đấy!
Mặc ai cứ phân tích, phán đoán là sang năm nay sẽ có không khí dân chủ, dân quyền
“dễ thở” hơn, ”thông thoáng” hơn, thậm chí dự đoán chắc nịch là “Phạm viết Đào
lần này sẽ có thể được “trả tự do ngay tại tòa” vì… chế độ này đang còn ham cái
Ti-Pi-Pi nên sẽ nhẹ tay hơn!!!
Mặc ai
cứ cho là mấy cuộc họp các nhóm đấu tranh nhỏ nhoi về cái chuyện cấm xuất cảnh,
về quyền tự do viết blog, về nhóm từng bị tù họp mặt nhau mà không bị bắt bớ
đàn áp là sự nhượng bộ đáng kể của họ,
Tớ thì
lại thấy:… HỌ ĐANG RẤT TỰ HÀO KIÊU HÃNH TIẾN HÀNH NHỮNG BƯỚC ĐI ĐỘC TRỊ CHẲNG CẦN
DÂN CHỦ VỚI AI, KỂ CẢ VỚI CHÍNH NỘI BỘ HẸP NHẤT CỦA HỌ!
Và họ
đang xúc tiến cho việc bố trí người của họ vào các vị trí “Sẽ đi dự Đại Hội Đảng
với tư cách gì? đại biểu do địa phương nào cử? bằng thủ thuật “luân chuyển“?,
trước là để nhận chức phó bí thư, phó chủ tịch tỉnh, thành X, Y, Z… sau sửa
thành “luân chuyển về tỉnh X “để bầu” làm phó chủ tịch, còn “phó bí thư là do Bộ
chính Trị, Ban Bí thư quản lý nên về các tỉnh là theo… chỉ định!!! ”Chuyện rõ
ràng tô hô giữa ban ngày ban mặt, y như “Đây là chủ trương lớn của Bộ Chính Trị!
Miễn bàn!"
Tuy
nhiên, hình như sau nhiều ý kiến của cả thế giới và trong nước đều xôn xao về
cách “cài đặt” “cập rập” và không minh bạch” và của t/s Lê đăng Doanh về nhiều
cái tên, con ông cháu cha, hoàng gia, hoàng phái này (đặc biệt là có thái tử
Nghị con đại vương Dũng) đảng họ đã cử một nhân vật số 2 của cái “ban quyết định
chỗ ngồi” cho ai và ở đâu? cao thấp thế nào tại đại hội đảng tới: Trần Lưu Hải,
”chung ủy”, phó của anh Rứa tổ chức một cuộc họp báo để anh Hải muốn thích thế
nào thì giải thế đó!
Hãy
nghe anh ta nói về
“RÂN
CHỦ”, ”CÔNG KHAI”, ”KHÁCH QUAN” “CHẶT CHẼ” trong cái gọi là “luân chuyển cán bộ”
nè:…
“… Mục
đích ý nghĩa của đợt luân chuyển này là chọn cán bộ trong quy hoạch có đủ tiêu
chuẩn để đưa xuống cơ sở rèn luyện, nếu hoàn thành tốt nhiệm vụ sẽ được trở về
để bố trí ở vị trí cao hơn……”
Và khi
được hỏi về tính chất công khai, minh bạch và dân chủ của việc chọn người luân
chuyển để rồi về được bố trí ở vị trí cao hơn… thì anh ta đã chẳng ngại ngần
làm rõ cái chuyện “dân chủ trong nội bộ những người có quyền” như sau:
“…Ban
Tổ chức Trung Ương tập hợp danh sách, nghiên cứu kỹ hồ sơ cán bộ, lựa chọn ra
những cán bộ có triển vọng nhất, xin ý kiến của Ban cán sự Đảng Chính Phủ, Ban
Kiểm Tra Trung Ương, Ban Thường vụ Đảng Ủy khối các cơ quan trung ương, Ban thường
vụ đảng ủy khối doanh nghiệp,…
… Trên
cơ sở sự thống nhất cao của các cơ quan, đơn vị và địa phương, tập thể lãnh đạo
Ban Tổ chức trung ương bàn bạc, cân nhắc kỹ lưỡng đối với từng trường hợp để
báo cáo với Bộ Chính Trị, Ban Bí Thư quyết định!...
Riêng
về câu hỏi hơi… ”sốc óc”: Nếu luân chuyển về mà địa phương không bầu thì… làm
sao, ông Hải đã nói toẹt cái dân chủ nội bộ đảng ra như sau:
“Thực
tế từ khi tiến hành công tác luân chuyển cán bộ, chưa có trường hợp nào trung
ương giới thiệu mà bầu không trúng!!! (Toàn văn bài giải thích trên báo Tuổi Trẻ
ngày 20/3/2014)
Nói gọn
lại là:
MỌI SỰ
ĐÃ CÓ BỘ CHÍNH TRỊ, BAN BÍ THƯ VÀ BỘ MÁY CỦA 2 BAN-BỘ NÀY ĐÃ CHỦ QUAN… QUAN CHỦ
VỚI NHAU THÌ MIỄN Ý KIẾN
Rồi
đây, mọi cái tên được vào danh sách đi đại hội,
Mọi
cái tên được vào “Chung Ương”
Mọi
cái tên vào Ban này Ban nọ, vào Quốc Hội... sẽ sớm được công khai hóa vì ngoài
những cái tên được “giữ lại” để chuyển giao thế hệ thì chẳng thể nào lọt cho bất
cứ ai ngoài 60 tên được luân chuyển này cùng với 111 “chung ương” ủy viên đương
chức đang được tập trung để “tập huấn” (do ai lên lớp chỉ đạo thì chưa rõ)!
Dựa
trên thực tế của cuộc đời, được chiêm ngưỡng và mấy lần xuýt toi mạng về cái
cái “dân chủ an-nam-mít” này suốt gần cả một thế kỷ, tớ đoan chắc rằng MỌI SỰ SẼ
DIỄN RA NHƯ THẾ!
Không
dám nói ngược, nói sai với các bậc “lý luận gia”, các “nhà phân tích chính trị
não thành vẫn còn giữ thẻ đảng”, các vị lạc quan tin tưởng tới mức “chủ nghĩa cộng
sản VN đã đến hồi kết thúc trong năm nay “hoặc “Ukraina là Việt Nam ngày mai”…,
các nhà phản biện trung thành…), tớ xin cá cược với lớp trẻ ngày nay rằng thì
là:
KHÔNG
THỂ CÓ THAY ĐỔI GÌ NẾU CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN VIỆT NAM KHÔNG… TỰ CHẾT!
Tớ sẵn
sàng mang cái mạng già 88 cái xuân đen này ra để mọi người phanh thây cho chó
ăn nếu tớ nói sai đấy./.
Nhạc Sỹ Tai Hổ tức TÔ HẢI
No comments:
Post a Comment